Saturday, September 9, 2023

Sen Hồng Nghịch Duyên


SEN HỒNG NGHỊCH DUYÊN
Thơ Như Thương, Tranh Phùng Đạt


Sen hồng theo chốn phồn hoa
Quên câu kinh…Ngắm trăng tà thế gian
Chớp mi tóc rụng bên ngàn
Mắt em cúi xuống ngỡ ngàng nhân sinh
Kiếp xưa từ thuở vạn nghìn
Nghịch duyên cũng một chữ “Tình” mượn vay
Sát na chỉ thoáng một giây
Mà dường như thể đong đầy biển khơi
Ừ thì hương phấn với người
Mặc ngoài hiên cửa ngoài đời nhặt thưa
Tay trần che vụng nắng mưa
Để tim chợt đã như vừa xót xa
Thôi thì chỉ thoáng Ta bà
Bước chân đã ngộ để mà đi theo …
Lòng mình lắng xuống trong veo
Câu thơ buông cả gieo neo kiếp người

Như Thương
(9/9/2023)

1 comment:

  1. Nhìn lại thì quả thật là Kh. "mượn hoa cúng Phật" rồi Đạt ơi! Tranh Đạt vẽ đã làm Kh. có được giây phút ngẫu hứng cho bài thơ này.
    Đáng lẽ là Hoa Sen sẽ đi về cửa Thiền chứ nhỉ, sao lại lạc lối vào cửa "tình" của Kh. vậy? Đời và Đạo vẫn là một, chỉ khác chăng là hai lối đi riêng nhau, phải không O Rệu ơi?
    Bài thơ này có câu thơ ngẫu hứng đầu tiên là:
    "Hồng Liên, sen nở Từ Tâm
    Chắp tay búp nụ. Lăn trầm phai đi..."
    Thế nhưng bỗng dưng "Đời" dẫn lối Kh. sang ngõ đi của "đời" và bài thơ Sen Hồng Nghịch Duyên ra đời!
    Cảm ơn Dzung đã đem thơ của Kh. đến thầy và bạn đọc nha.

    ReplyDelete