TRƯỜNG XƯA
Trường tôi đó mái trường bao dấu ái
Trung Học Ban Mê, nhớ mãi hôm nao
Gót ngọc thướt tha, tà áo diễm kiều
Thời thơ mộng còn mênh mang kỷ niệm!
Thương nhớ quá những ngày còn đi học
Mấy chục năm rồi như giấc mơ qua
Vô tư hồn nhiên trong sáng ngây thơ
Sao quên được màu hoa muồng, hoa phượng
Trung học Ban Mê một thời trẻ dại
Vẫn trong tôi trên từng bước đường đời
Nét chữ Thầy Cô bóng hình ghi khắc
Lời ân cần dạy dỗ mãi âm vang...
Con đường đến trường sương lạnh giăng giăng
Áo len hồng xanh ...đủ màu đến lớp
Biết bao năm, đời bể dâu nghiêng ngả
Bao thế hệ Thầy Trò vẫn miệt mài ... Xây dựng tương lai!
Về thăm trường xưa một ngày nắng đẹp
Lòng hân hoan ký ức cũng xôn xao
Lớp học hàng cây rộn rã đón chào
Thân thương quá Trường Ban Mê yêu dấu!
Phạm Thị Minh Hưng.
Bài thơ vẽ lại những hình ảnh của một thời làm học trò thật dễ thương của tụi em. Kỷ niệm thật đẹp phải không cô ơi?
ReplyDelete