Thursday, March 1, 2018

Du Lịch Phuket, Thailand

Chúng tôi khởi hành từ phi trường Tân Sơn Nhất sáng ngày 13 tháng 2, 2018, nhằm ngày 28 tết Mậu Tuất. Quang cảnh Tân Sơn Nhất rất nhộn nhịp vào những ngày tết, người từ nước ngoài về ăn tết, người từ Việt Nam ra nước ngoài du lịch.

Nhân viên hãng hàng không ở đây làm thủ tục cho chúng tôi quá cảnh ở phi trường Don Mueang, Bangkok, vì thời gian di chuyển từ phi trường quốc tế Don Mueang đến phi trường quốc nội rất… mênh mông, mà chúng tôi chưa được hai tiếng đồng hồ để làm thủ tục. Như vậy, chúng tôi sẽ nhập cảnh Thailand ở phi trường quốc tế Phuket.

Nếu chuyến bay Sài Gòn-Bangkok bị hoãn thì xem như chuyến du lịch đi đoong! Đến Don Mueang, nhân viên hải quan yêu cầu chúng tôi chuyển qua phi trường nội địa đi Phuket. Ái chà, thế này mới gay go! Người nhà đang đợi chúng tôi bên ngoài. Nhân viên hải quan từ chối cho chúng tôi nhập cảnh ở đây _ vì mỗi người đã có sẵn hai cái boarding pass. Rắc rối to! Thế là cất lời ca năn nỉ, tường trình… Nhân viên hải quan Thailand rất nguyên tắc nhưng cũng dễ thương, chấp nhận cho chúng tôi nhập cảnh tại đây. Hú hồn! Chỉ gặp được người nhà dăm phút rồi ba chân bốn cẳng vừa chạy vừa hỏi thăm đường đến phi trường quốc nội.

Don Mueang Domestic Airport.

Ba giờ chiều chúng tôi mới đến phi trường Phuket, gặp con gái út từ Singapore qua với bạn trai.
 
Đây là thành phố biển đẹp nổi tiếng ở miền nam Thailand. Phuket gồm nhiều bãi biển: bãi Kata nhỏ và xa nhất; bãi Karon đẹp và vắng lặng _ du khách nước ngoài, đặc biệt là dân Bắc Âu chọn đến đây để thư giãn và thưởng thức cuộc sống; bãi Patong lớn và nhộn nhịp nhất.
 
Từ phi trường đến Karon, taxi phải mất gần tiếng rưỡi để vượt qua những con đường tuyệt đẹp, khi thì băng băng dọc theo bãi biển xanh ngọc, khi thì trải dài qua những con đèo quanh co theo rừng cây nhiệt đới xanh tươi. Trời về chiều, gió mát hây hây, không gian yên tĩnh như ngưng đọng.
 
Phòng khách sạn ở đây đa số dưới dạng một căn hộ gồm đầy đủ tiện nghi.
 
Trời về chiều ở Karon

Mặt trời lặn. Cảnh nhìn từ khách sạn Sunset Plaza, nằm trên một ngọn đồi.
Phuket hướng ra Ấn-Độ Dương nên mặt trời lặn ở hướng tây.

Chiều 28 tết, các món quốc hồn quốc túy mang từ Sài Gòn sang,
rượu từ Singapore đến, đón xuân trên đất Thái.

Bình minh trên bãi biển Karon, cánh buồm trắng muốt lướt trên mặt biển xanh ngọc.

Parasailing trong nắng sớm.

Chúng tôi ở Karon hai ngày. Ngoài tắm biển _ bãi biển ở đây cát rất mịn, rất sạch sẽ vì du khách có ý thức cao về môi trường _ và thưởng thức đặc sản, nhưng không quên trải nghiệm massage Thái nổi tiếng. Dịch vụ này tràn ngập khu du lịch. Ít có du khách nào ngoảnh mặt làm ngơ dịch vụ này, thậm chí đâm “nghiện”, ngày nào còn ở đây “ma đưa đường quỷ dẫn lối” thế nào cũng lò mò ghé vào tiệm massage để … “lim dim đôi mắt” …
 
Từ Karon đến Patong mất khoảng nửa tiếng taxi. Cần mở thêm dấu ngoặc rằng ở đây các bác tài taxi và tuk-tuk, mặc dù tiếp thị rất ân cần, niềm nở, nhưng cũng rất “chảnh”: trái tuyến, ngại đường xa… là lắc đầu nguầy nguậy.
 
Chúng tôi đến Patong chiều ba mươi tết. Không vắng lặng như ở Sài Gòn, đường phố Patong tràn ngập du khách, đa phần là Nga và Trung Hoa. Người Nga dễ nhận biết qua nét mặt đặc thù rất… Putin, âm điệu rất… Nga và thường cởi trần trùng trục đi ngoài nắng, da dẻ đỏ quạch như con tôm luộc. Họ phơi nắng giữa trưa trên bãi biển chẳng cần ô dù chi cả. Patong nắng chang chang nhưng đặc biệt đường sá không có bụi.

Một góc bãi biển. Du khách đến đây chỉ cần thuê một chiếc xe gắn máy, đèo nhau chạy tẹc ga,
lạng lách, cười chí chóe với phương tiện không hề có ở phương tây.

Bãi biển Patong cát mịn, nước ấm, sạch sẽ, thơ mộng với hàng dừa xanh.
Tắm ở đây rất an toàn: bờ biển thoai thoải, không có hố sụp, hệ thống cứu hộ
thường xuyên và hiệu quả.

Hệ thống cứu hộ túc trực.

Hoàng hôn trên bãi biển

Đêm xuống trên bãi biển. Bên trái là thành phố biển trong ánh đèn, ngoài khơi,
những chiếc cabin cruisers rực sáng neo. Du khách thưởng thức gió biển trong lành.
Nhiều du khách Nga háo hức dùng đèn điện thoại rượt và săn hình những con dã tràng.

Dạo chơi trên bãi biển

Lúc này tiếng pháo đã lác đác đì đùng vọng về từ thành phố. Một vài nơi, pháo hoa tầm thấp thỉnh thoảng nổ đì đụp, tỏa sáng trên bầu trời đen.
 
Những người bán đèn lồng bay đi lại lầm lũi trên bãi biển, không mời chào hay níu kéo. Chúng tôi mua một chiếc giá đèn lồng màu đỏ hình trái tim với giá 200 baht.

Theo truyền thuyết, đèn lồng bay thường được cúng dường cho chùa chiền hay sư sãi, bởi vì người cúng dường tin rằng sẽ nhận lại được sự khai sáng và giác ngộ. Ngọn lửa trong đèn lồng tượng trưng cho minh triết và ánh sáng của đèn lồng bay cao hướng dẫn họ theo chánh đạo.
 
Cả nhà thả đèn lồng bay trên bãi biển đêm 30 tết.

Đèn lồng có thể bay cao đến 2000 mét.

 ***

Giờ giao thừa, qua sân thượng khách sạn, nghe được pháo nổ hàng loạt cùng với pháo hoa ở một vài nơi. Nhớ tết năm xưa quá!

***

Đường phố ở đây lúc nào cũng đông đúc, kinh doanh và dịch vụ tấp nập, san sát. Nếu ở Bangkok hay nhiều thành phố khác, du khách phải trình passport mới đổi được ngoại tệ, tỷ hối thường bị áp đặt. Tờ bạc dollar hơi cũ, sờn hay có nếp gấp thường không được chuộng hoặc trả lại chủ nhân nó. Ở Phuket rất khác. Các quầy đổi ngoại tệ san sát nhau, họ thường không chê phẩm chất tờ giấy bạc, tỷ hối niêm yết rõ ràng và vô cùng cạnh tranh! Nếu bạn tỏ cử chỉ trình passport thì chủ quầy xua tay tỏ ý không cần! Ngoại tệ lùa vào guichet nho nhỏ, bỏ vào một chiếc khay bé tí. Người bên trong nhận lấy, đếm ba lần bằng một động tác không thể minh bạch hơn, ngước nhìn khách chờ sự đồng tình, sau đó quy ra những tờ baht, thường có mệnh giá cao nhất _ 1000 baht _ cũng mới kít, rồi đếm lại ba lần _ với sự chứng kiến của khách _ bỏ vào cái khay nhỏ và lùa qua guichet. Một cuộc trao đổi nhanh chóng, trơn tru và… hòa bình.
 
Một quầy đổi ngoại tệ tiêu biểu.
Ba ngôn ngữ chủ đạo: Anh, Nga và Tàu.

Như đã đề cập ở trên, đến Thailand, và nhất là Phuket mà bỏ qua màn tẩm quất, massage thì chẳng khác nào đi du lịch trong ba-lô chỉ có mỗi… cơm nắm! Tiệm massage cũng sầm uất lắm! Để tránh ngộ nhận, một số tiệm còn cẩn thận treo thêm chiếc bảng con con: NO SEX. Giá cả được niêm yết đàng hoàng. Massage toàn thân mỗi giờ là 300 baht. Đa phần nhân viên ở đây là người Thái “đen”, đứng tuổi hoặc còn trẻ. Tuyệt đối không có nhân viên nam. Ở cửa vào một vài tiệm có đặt một hồ cá cảnh, đủ cho ba người ngồi trên ghế cao ngâm chân vào cho những con cá bé tí “massage” chân. Các cô gái tây phương thích màn này lắm, vừa ngâm chân vừa cười rúc rích.

Một tiệm massage tiêu biểu. Khách nam không hề thiếu!

Vào tối thứ sáu mỗi tuần, một con đường phố chính dành cho những người chuyển giới tính tụ tập để phô diễn vẻ đẹp của mình.
 
Cổng vào khu phố người chuyển giới tính.

Trong những quán bar chấp chới ánh đèn đủ màu sắc, âm thanh xập xình cuồng loạn, người chuyển giới đa phần là nam chuyển thành nữ, uốn éo, đu trên những cây cột, múa cho khách xem.5

Người chuyển giới nam thành nữ phô diễn vẻ đẹp của mình trong một quán bar.

Người chuyển giới mời chào.

Trước một vài quán bar, người chuyển giới tính khỏa thân. Du khách muốn chụp hình chung phải trả 500 baht.
 
Ở giữa con đường này, một tốp thanh niên nhảy hip-hop với sự cổ vũ nhiệt tình của du khách.
 
Mỗi vũ công hip-hop thay phiên nhau nhào lộn,
mỗi người khoảng một phút.

Ở cuối đường, một cô bé Thái mặc y phục cổ truyền, múa điệu múa Thái. Du khách tán thưởng và cho tiền.
 
Vũ công nhí Thái Lan

Con đường này phải chen nhau mới nhích lên được.
 
Con đường đông du khách nhất ở Patong đêm thứ sáu hàng tuần

 ***

Giá sinh hoạt ở Phuket đắt đỏ hơn ở Bangkok nhiều. Bình quân thu nhập đầu người trước đây ở Bangkok cao nhất Thailand, nay thuộc về Phuket, sau đó là Pattaya, Bangkok đứng hàng thứ tư.
 
Mùa du lịch ở Phuket kéo dài từ tháng 12 đến tháng 3 hàng năm, sau đó là mùa mưa, thỉnh thoảng có bão. Chúng tôi dự định đi tàu ra đảo Koh Phi Phi nhưng không thành vì thời gian có hạn. Đây là đảo đẹp nhất Phuket, nước biển trong vắt, xanh ngọc, có thể thấy cá bơi lội. Tuy nhiên, phải mất 6 tiếng đồng hồ ra đảo, vừa đi vừa về, chưa kể thời gian tắm hay thư giãn trên đảo. Du khách trên đảo này đa số là người Bắc Âu giàu có, thường xuyên nghỉ dưỡng ở đây.
 
Cơn sóng thần năm 2003 đã tàn phá đảo và làm thiệt mạng nhiều du khách và dân địa phương. Tôi được biết hiện ngay chỉ khôi phục được 70% hòn đảo xinh đẹp này.

 ***

Trên chuyến bay rời Phuket về Bangkok, tôi nhìn xuống, qua đám mây trắng lững lờ trôi, dưới kia là những hòn đảo xanh thẫm nằm rải rác trên mặt biển xanh ngọc. Một cảnh đẹp thần tiên như trong mơ.
 
Chúng tôi đã có một kỳ nghỉ êm đềm và thú vị.
 
Nguyễn Thị Hồng A

2 comments:

  1. Lâu lắm mới lại được Hồng A dẫn đi ngắm cảnh thiên nhiên với những nét nhân văn đặc thù của Thái Lan. Tôi may mắn được "thăm" xứ này nhiều lần vì trước năm 1993 -khi Mỹ chưa bỏ cấm vận VN- các sinh viên Mỹ tham dự Học Kỳ Hải Ngoại và tôi luôn luôn phải ghé Bangkok lấy Visa nhập cảnh. Thường phải đợi 1 tuần -có lần tới 2 tuần- nên thầy trò mới có dịp đi "dã ngoại" nhiều nơi nhưng đều là cưỡi "túc túc" xem hoa chứ không được mở rộng kiến thức và tầm nhìn như qua những bài du ký của Hồng A (có PN Cửu "gà" không?). Hình bánh chưng, mứt bí (?), ...số 4, làm tôi nhớ mấy cái Tết "đơn côi" ở Thái Lan (Học Kỳ Mùa Xuân/Spring Semester của ĐH Mỹ thường bắt đầu vào cuối tháng 1 và đầu tháng 2 DL) mà tôi phải đến Thái Lan trước để đón sinh viên ở phi trường. Chẳng có bánh chưng, hoa lá, pháo phiếc đi đùng gì cả vì dân Thái không ăn Tết Âm Lịch. Tôi đành mua nhang ở tiệm chạp phô của người Hoa và một hộp cơm để cúng 30 Tết (-:(. Kỳ này, tôi rất thích hình Hoàng Hôn trên Ấn Độ Dương (#3) và Bình Minh trên biển (#5 vịnh Thái Lan?). Hồng A chắc chắn biết nhiều về các nét nhân văn ở Thái Lan. Tôi đố cả Hồng A và PN Cửu ở VN, 2 nơi nào (phường, quận, thị trấn, thị xã) mà đường đều lấy "tên cây hoa" và phố đều lấy tên Hoàng Hôn, Bình Minh, 4 mùa, v..v.. BDChi

    ReplyDelete
  2. Kính thưa thầy Chi,
    Em cảm ơn thầy đã đọc bài du ký và nhận định. Trong chuyến đi này, anh Cửu nhà em có "gà bài" chút đỉnh. Chúng em chỉ biết ở Sài Gòn, quận Phú Nhuận có vài con đường mang tên hoa như đường Hoa Lan, Hoa Sứ, Hoa Hồng, ... còn các con phố mang tên Hoàng Hôn, Bình Minh, bốn mùa thì em xin chịu, mong thầy chỉ giáo ạ.
    Học trò: Hồng A

    ReplyDelete