Monday, November 25, 2013

Quán Tình Nhân và Bùa Phép

Bải thơ Bùa Phép dưới đây của Cô Minh Hưng được cảm tác từ
bài thơ Quán Tình Nhân của Thi Sĩ Hư Vô, Sydney


QUÁN TÌNH NHÂN

Tại giọt cà phê em pha đắng
Đêm nay lại thức trắng nữa rồi
Thêm một hạt đường em còn tiếc
Để tôi biết ngọt giữa môi người!


Em ngồi che bóng trăng vào tóc
Khuấy cho sóng sánh nét xuân thì
Uống đêm chưa cạn hương 16
Mà buồn như đã tới đáy ly.


Một đóa dã quỳ ai đánh rớt
Nằm phơi lăn lóc lối tình nhân
Tôi biết ngày mai em sẽ khóc
Cho người khách lạ tưởng chưa thân.


Em khuấy đời nhau vào hướng khác
Còn nghe dính dấp một mùi hương
Hay tôi đã uống ly bùa phép
Ngọt rát môi từ giọt không đường…


Hư Vô




BÙA PHÉP

Cà phê đắng hay tình cay đắng
Đêm nay em thức trắng ngậm ngùi 
Mộng đã tan làm sao khỏi tiếc 
Chỉ còn em, nỗi nhớ - Xa người.

Tìm dấu tay anh trong sợi tóc
Nhớ nhau ngày ấy mới xuân thì 
Dáng thơ ngây mắt môi mười sáu
Chưa biết buồn cay đắng biệt ly

Cao nguyên đóa Dã Quỳ rét mướt
Mưa buồn ủ rũ rớt ngoài sân
Anh có thấy em đang đứng khóc 
Chưa nhìn rõ mặt bóng tình nhân 

Anh hững hờ đi vào ngõ khác
Vẫn còn vương vấn chút dư hương
Từ khi em uống ly bùa phép
Bước theo anh dù đã lạc đường… 

Phạm Thị Minh-Hưng

No comments:

Post a Comment