Tuesday, June 3, 2014

Tản mạn về buổi họp mặt đầu đông của Nhóm THBMT Sydney ngày 1/6/2014


                                                 
Đông lạnh, tình nồng.
Các em thương mến,

Kim Oanh đã phổ biến đầy đủ chi tiết buổi họp mặt của Nhóm Ban Mê Thuột Sydney trưa Chủ Nhật 01/06/2014 trong không khí “Đông lạnh, Tình nồng” rất dễ thương, vui vẻ, ấm cúng với những món ăn ba Miền rất ngon lành giữa tình thầy trò, học sinh U60 Ban Mê Thuột ngày xưa, gợi nhớ bao kỷ niệm học trò thuở 16-17. Nay tuổi đã chừng dưới hoặc đã 60 và thầy cũng đã quá tuổi 8 bó, nhưng dầu là dưới 60 hay già 8 bó mà ai cũng thấy mặc dầu thầy trò-bạn bè xa nhau đã quá lâu, nay mới gặp lại mà vẫn  gần gũi như thời xưa cũ của hơn 40 năm về trước nơi đất đỏ “Bụi Mù Trời”. Trong tay bắt mặt mừng đầy tình thương mến, trở lại trẻ trung lạ thường, nên ai dám bảo tuổi 80 là đã quá già, tuổi 60 là được “hưởng thọ”, không còn bị thông báo là “hưởng dương” lúc ra đi. “80 tuổi vẫn chưa già, 60 tuổi vẫn là xuân xanh”.

Gặp nhau từ xa đến, hầu như ai cũng mong đợi “xem mặt nhau” bây giờ ra sao? Này Kim Oanh, Bắc kỳ thứ thiệt, luôn hớn hở, làm điệu cười tươi trước khi nói, và Ánh, chồng Kim Oanh tuy vắng mặt trong buổi họp 1/6, đẹp trai ra phết, tiếng nói nhẹ nhàng... Kim Sơn cũng lại nữ nhi Bắc kỳ, gặp ai cũng vui cười như tiếng nổ săm banh “chúc mừng hai họ”, lại ôm trên tay bó hoa đẹp bên cạnh chàng rể Gary trẻ trung U60, tự nhiên chào hỏi bằng tiếng Việt nhờ vợ dạy từ lúc được làm rể TH/BMT. Nếu chỉ nhắc đến, khen ngợi hai nàng Kim vẫn còn giữ được nét hồn nhiên trẻ tươi xinh xắn, yêu đời như thời 74 Ban Mê Thuột, mà quên những “quí phu nhân” khác lúc cặp tay phu quân đến buổi họp đầu đông Sydney đó, thì thật không công bằng vô tư chút nào. Như bà Huyện Thu của Vi Văn Cường vui tươi dịu dàng, một thời 40 năm về trước cũng đã làm cho Vy Văn Cường “anh theo Thu về” mòn cả mấy gót giày mới lọt được vào mắt xanh tiểu thư Thu. Nữ gia chủ Hiệp, phu nhân Dr Nghi, người nhỏ nhắn, luôn tươi cười dễ mến, thấy vậy mà đã có ba cháu nội tay bế, tay bồng. Tuyết Phương vẫn còn trẻ trung duyên dáng nên chàng Chung rất mệt, phải luôn hộ tống, kẻo “phải đăng báo tìm trẻ lạc” thì khổ não vô cùng.Cô giáo trường làng ngày xưa, cô Thủy, là mẫu hậu của các con thầy, còn giữ được một chút duyên già ở tuỏi gần 8 chục như một số ít nhận xét, và Xinh, phu nhân của Dr Thái  bền bĩ đẹp đôi, mối tình  khởi đầu thời còn học chung một trường, nàng e ấp tặng chàng cái kẹo, chàng vui mừng nhận lấy, cất kỹ. Thế là nhờ viên kẹo ngọt Xinh-Thái mặn nồng từ 40 năm nay...

Nhận xét quý phu nhân mà giả vờ quên mấy chàng chính cống THBMT, cùng các chàng rể dễ thương thì thật là thiếu sót. Chàng Nghi vốn tiếng học giỏi một thời, quen nhau với công chúa Hiệp, cùng học chung một lớp một trường Tổng Hợp BMT năm 74-75, bén rể tình yêu trăm năm hạnh phúc, vậy mà giờ này gặp nhau vẫn e lệ không “thực thà khai báo”, và chàng Bác sĩ đẹp trai Đoàn Thái, nhờ cái kẹo của Xinh, làm nên vợ nên chồng, hạnh phúc như hôm nay. Gary, đẹp trai ra phết, khen vợ  đủ điều, vừa nội trợ đảm đang, vừa kẹp nhau đi chơi, đi nhảy... có giải thưởng, oai chưa? Điều làm thầy ngạc nhiên và rất vui là Gary nói tiếng Việt giỏi, phải khen ngợi Kim Sơn nhiều ở điểm này. Anh chàng Vi Văn Cường rất phong độ, lại có ý định giành nghề “chính nhòm” của bà Giáo Oanh, bà Giám đốc kiêm Hiệu trưởng nữa, tội nghiệp cho “bà Ráo” rất điệu mà lại nhân hậu dễ thương, rất có lòng với  thầy cũ. Còn anh Chung, rể THBMT, tuy đã về hưu mà vẫn bô trai, đi đâu cũng có đôi có cặp với T.Phương, hai vợ chồng xứng đôi vừa lứa.

Còn thầy thì các em đều đã biết rõ từ 40 năm qua tại trường Tổng Hợp cũng như trường Sư phạm Giáo  học Cấp Bổ túc. Từ một con người thích nói chuyện, bây giờ già nua tuổi tác, bệnh tai biến mạch máu não đã trên 24 năm, thầy bây giờ là con người phế tật, vào ra bệnh viện như đi thăm người thân và mỗi 2 ngày đều có nhân viên xã hội bệnh viện đến săn sóc, giúp đỡ dọn dẹp nhà cửa, hằng tuần được chở đi shopping một lần, vài tuần giúp cắt cỏ một lần, thỉnh thoảng lại được xe chở cho đi khám bác sĩ gia đình và chuyên khoa... Thầy bệnh quá các em ơi! Chắc không còn bao lâu nữa, tiếng gọi của vô thường sắp đến thăm thầy rồi. Thầy “say bye bye”với các em trước mà lòng thương nhớ các em vô cùng. Vẫn vui đi các em ơi! Nhớ giữ gìn sức khỏe, sống thanh thản, hòa hợp không dính mắc, bạn bè thủy chung trước sau như một, luôn “thương nhau cho nhau nụ cười, yêu nhau cho nhau cuộc đời”...

Đông lạnh, hướng về quê nội, họ ngoại, thầy tiếc cuối năm này không có cơ hội về hội họp, tiệc tùng, viếng cảnh, thăm nhau... với các em, ôi tình cảm thầy trò mình rất đẹp, rất đậm đà nồng ấm, làm sao mà quên nhau được.

Có em nào, thầy cô nào có hướng đến thăm Nhóm BMT Sydney trong thời gian sắp tới không? Thầy đã được tin Minh Khuê, Thanh Hương và Dzung, Hồng B... sắp đến thăm xứ Kangaroo rồi đó. Thầy và các bạn Sydney, các tiểu bang UĐL đều welcome vỗ tay như pháo, thầy đề nghị Kim Oanh làm trưởng ban tổ chức họp mặt Đông lạnh, Xuân mát, Hạ ấm, Thu lãng mạn, mát mẻ, dễ thu hút lòng người viễn xứ.

Thầy đã thay Nhóm vẽ vời, thêm chút mắm muối cho đậm đà, tả cảnh, tả tình về Đông lạnh, Tình nồng Sydney rồi đó.

Thầy chuyển đến các em những tấm lòng thật thà, tha thiết đầy tình cảm nhớ thương của Sydney hội ngộ, rất mong được gặp các thầy cô và các em Banmê trong những ngày gần đây, vui quá đi các em.

Hẹn gặp!
Thương mến,
Thầy Lâm, Sydney
   

2 comments:

  1. Thầy viết văn hay thật!!! Các bạn thấy Cái Oanh "bán cái" lần này thắng cuộc to rồi phải không ?? Cứ thế mà làm phải hông các bạn ? Cái Oanh bày chziện dzui rồi thầy viết bài kể lại thì còn dzì bằng phải không ạ ?
    à, à, à, mà thầy ơi, thầy ăn dzan, kể chziệntình của mọi người mà cố tình làm lơ không nói đến chziện..."anh theo Ngọ về" ....Hahahahahaha. Theo "miếc" cho đến bi chừ ha thầy ha . Hahahahahaha.
    Đừng kí đầu con nheng thầy :-)

    ReplyDelete
  2. À, thì ra Cái Oanh mè nheo với thầy cô mần răng sao đó mà thầy hạ bút... hết một trang tâm tình "đại dương hỏng bến bờ" như ri !
    Cái xong rồi, hắn còn vỗ tay khen và vòi thêm... chiện tình "anh theo Ngọ về" nữa chứ !
    Em thấy hắn vòi cũng có lý ạ ! Cho nên em cũng ngóng, đợi, chờ... được đọc thêm !

    Trò: Kh.

    ReplyDelete