Dự định giữ bí mật nên không tiết lộ tên nhỏ bạn nhưng Bích Thủy
được bật mí trước nhất, có thể Võ Thành biết kế đó, Minh Trung thì nhận
điện thoại của nhỏ bạn đó rồi, có lẽ Thụy Sỹ là người duy nhất ngây thơ
vô số tội thôi. Phương Hồng bắt chước cái Oanh nha... Úp úp đây... mở mở...
đây... đó là nhỏ bạn rất thân với Phương Hồng từ thuở nhỏ ngay cả khi lên lớp mười
tụi này chọn ban khác nhau. Luôn tập trung chăm sóc cho gia đình nên
cô bạn này rất ít khi tham dự những sinh hoạt của lớp. Bây giờ con cái
đã thành đạt, cô nàng bắt đầu dành thời giờ cho mình và bạn bè. Lúc đầu
hẹn gặp nhau tại San Diego vì hai cháu con của bạn đều làm ở San Diego
và con gái của Phương Hồng cũng đang học ở đó nhưng sau cô nàng cho biết có dịp
ghé Nam Cali và muốn gặp lại các bạn của mình.
Lần trước gặp nhau trong tang lễ mợ của bạn cũng đã năm
sáu năm rồi. Lần này hẹn đón bạn ở phi trường vào hôm thứ sáu, biết là
sẽ gặp bạn nhưng lòng cũng nôn nao làm sao ấy.
Khi
thấy bạn xuất hiện ở cầu thang tại phi trường, giờ nhỏ gầy hơn xưa và
gầy hơn lần gặp trước. Bắt chước cái Oanh nữa đây... Ganh đi... ganh
đi...vì Phương Hồng bắt cóc bạn cùng nhau đi thăm mộ, đi ăn hàng, về tệ xá cùa
mình hàn huyên cả buổi chiều, suốt cả đêm, lại thêm buổi sáng thứ bẩy
nữa. Vẫn lối nói chuyện như xưa, hai người bạn kể cho nhau nghe không
biết bao nhiêu là chuyện; có chuyện đứa này nhớ đứa kia quên, có chuyện
cả hai cùng nhớ mừng quá cười ha hả vui ơi là vui.
Trưa thứ bẩy hẹn gặp các bạn cùng ăn trưa tại quán ăn
quen thuộc của nhóm. Hai đứa vào tiệm chưa kịp ngồi xuống thì vợ chồng
anh Hải-Bích Thủy đến, rồi Minh-Trung, sau đến Võ Thành rồi Thụy-Sỹ (Liên Hương vì bận đi làm, Như Xuân về Việt Nam chịu tang thân phụ nên không
tham dự được. Phương Hồng không biết Mai Loan còn ở Cali nên quên gởỉ lời mời).
Gặp lại nhau sau bốn mươi năm hay ít nhất cũng ba mươi lăm năm, mấy cô
bạn tíu tít hỏi thăm nhau, chuyện lúc còn đi học, thời gian mấy cậu
còn lơn mấy cô, khi còn ở Sài Gòn, chuyện gia đình, con cái. Ý quên, cái Oanh
ơi, khai đây... khai đây. Là bạn Nguyễn Thị Thúy đấy, nhỏ bạn cưng của
tụi mình đó. Gặp lại Thúy làm cả nhóm rất vui và nhóm Nam Cali cũng rất
vui khi gặp lại nhau; Võ Thành cứ tỉnh bơ chọc bạn, Thụy-Sỹ tự thú
mình đã phá và hư biết chừng nào khi còn học ở trường. Minh- Trung chu
đáo không quên "nhiệm vụ" phó nhòm của mình nên mang theo cái máy hình
thứ thiệt. Bích-Thủy cũng chu đáo không kém... mang theo anh xã và quà
cho Phương Hồng.
Sau khi nhận điện thoại, Thúy tuyên bố rằng chút nữa anh
xã và con trai của Thúy sẽ ra mắt nhóm. Khoảng vài phút thì anh Thủy,
anh xã của Thúy, và cháu Charlie (?) đến. Phương Hồng gặp anh Thủy lần đầu ba mươi
tám ba mươi chín năm về trước khi anh ấy còn thửa lơn lơn nhỏ Thúy và
làm con bạn "mê trai" --Phương Hồng đặt hỗn danh này cho Thúy đó-- này cho Phương Hồng leo
cây một cách đau khổ. Đây là lần đầu tiên gặp cháu Charlie. Cháu có
dáng dấp thư sinh và nhiều nét giống bố, điềm đạm, lễ phép, nói tiếng
Việt giỏi hơn mẹ "quảng cáo" rất nhiều. Trong lúc mọi người hàn huyên tâm sự thì công nhận Bích-Thủy có trí nhớ thật tuyệt. Bích Thủy nhớ vanh vách
chuyện xảy ra hơn bốn mươi năn về trước, khiếp thật, phục Bích Thủy lắm.
Anh Thủy có cho tuị này xem mấy tấm hình trong bóp của mình. Hình
cháu Michelle, con gái của Thúy không khác mẹ tí nào, và anh xã của
cháu cũng như hình của mấy bố con Thúy và gia đình
từ gĩa bạn bè để chuẩn bị tham dự lễ đính hôn của người cháu bên gia
đình chồng. Mừng vui và quyến luyến nhưng cũng phải chia tay. Gặp lại
lần này nhất định sẽ gặp lại rất rất nhiều lần sau nữa... nhất định như
vậy, phaỉ không Thúy và các bạn?
Phương Hồng
***
Hình Minh Trung và anh Hải chụp
 |
Ngồi: Bích Thủy, Thúy, Phương Hồng, Minh Trung
Đứng: Thụy Sỹ, Võ Thành |
|
 |
Anh Hải, Thụy Sỹ, anh Thủy, Thúy, Bích Thủy, Phương Hồng, Minh Trung, Võ Thành |
***
Phương Hồng và Thúy