MÊ
KHÚC EM
Lên non ngậm ngải tìm
tình
Ngẩn ngơ chợt thấy em
hình như mây
Từ trăm năm đã về đây
Lửng lơ vách núi chốn
này kiếp xưa
Thiên thu cũng vẫn nắng
mưa
Chốn vô cùng tận gió
đưa em về
Vụng tu ta lỗi lời thề
Mất em kiếp trước: Đỉnh
mê khúc trầm
Thẳm sâu núi vọng chữ
tâm
Nghe như phiến thạch gọi
thầm tên Em
Tay ta gõ đá... đá mềm
Cội tình chạm ngõ gối
êm cuối đời
Vừng ơi mở cửa, vừng ơi
Kẻo mai núi khép, tình
rơi xuống ngàn
Tạ ơn Em dẫu muộn màng
Yêu Ta, quên áo lụa
vàng… Khỏa thân
Như
Thương
Cám ơn Dzung đã post thơ của Kh. lên trang Blog & Fb của Nhóm 74 mình nha.
ReplyDelete