Kính thưa quí thầy cô.
Chào các bạn thân mến.
Bây giờ thì Chí Hòa xin tổng hợp lại toàn bộ nội dung một kỷ niệm thời học trò để khi nào buồn buồn lấy ra đọc để có một trận cười hả hê nhé.
Chúc quí thầy cô và vác bạn luôn vui khỏe, dồi dào sức khỏe và tràn đầy hạnh phúc, lúc nào cũng cười ha ha ha…
Nhờ Dung Post lên Blog để mọi người đọc và cười cho đã… cảm ơn nhiều.
TCHOA.
“ĐĂNG KÝ KẾT HÔN”
(Hồi đó đọc xong “điếng hồn”, nên còn nhớ mãi đến bây giờ)
Đề nghị Thanh Hương (“Bà già mad” quanh năm suốt tháng lúc nào cũng mặc áo len, giờ thì hết mặc rồi, bộ biết nực rồi hả?) và Hồng A (một nhân vật chỉ nhìn và tủm tỉm cười, trong ánh mắt ẩn chứa nhiều ý đồ tinh nghịch) hai bạn hãy “thành khẩn” tường trình lại câu chuyện gài bẫy Hòa với bạn “H” ký vào giấy đăng ký kết hôn, khi nhận được giấy này nhìn đi nhìn lại, đúng là chữ ký của mình, hồi đó “tức” lắm nhưng không làm gì được phải “chịu trận” thôi, bây giờ khai đi để mọi người cùng biết cho “dzui”, mình không biết làm thơ, nên sẵn sàng xem các bạn hồi đó khai đao như thế nào.
Thân mến chào,
Trương Chí Hòa
Thanh Hương thành khẩn tường trình
Thân mến chào,
Trương Chí Hòa
Thanh Hương thành khẩn tường trình
Tại Hồng A cả tại mình ít thôi
Hồng A cứ tủm tỉm cười
Hòa đặt bút ký, một lần kết hôn
Khi nhận được giấy này nhìn lại
Đúng đành rành, Hòa ký chẳng sai
Lòng tức lắm nhưng đành chịu trận
Để đến bây giờ, mới tự khai
Quang Tâm
Tình Không Phải Tình
Hồng A cứ tủm tỉm cười
Hòa đặt bút ký, một lần kết hôn
Khi nhận được giấy này nhìn lại
Đúng đành rành, Hòa ký chẳng sai
Lòng tức lắm nhưng đành chịu trận
Để đến bây giờ, mới tự khai
Quang Tâm
Tình Không Phải Tình
Một ngày gió thổi hơi hiu hiu,
Chí Hòa chống cằm ngồi buồn thiu
Tương lai mờ mịt xa xăm quá
Ra sao ngày sau thân liu điu
Như hiểu nỗi lòng chàng thư sinh
Thanh Hương xoè ra giấy trắng tinh
Mời chàng xem bói qua chữ ký
Công danh sự nghiệp, cả duyên tình
Mừng thầm đón bút ký liền tay
Nét lượn như phượng múa rồng bay
Ký đẹp ngày sau đời ắt đẹp
Lòng vui không rượu vẫn say say...
Đâu chỉ mình chàng mộng vẩn vơ
Có người con gái bao ngây thơ
Mắt thường lơ đãng quên nhìn bảng
Hồn luồn qua cửa sổ dệt mơ
Hoàng tử nào đây sẽ cầm tay?
Cùng đi trên những thảm cỏ may
Chi Cao* hai đứa mình chung cốc
Kem ngọt cho tình thêm đắm say
Thanh Hương đưa trang giấy học trò
Tay ngọc ký ngay chẳng đắn đo
Xanh xanh ngòi bút ghi từng chữ
Tên Hoàng thị Hạnh nét tròn vo
Ký rồi, tên họ cũng viết xong
Đôi nai vàng thắc thỏm đợi mong
Thầy bói đoán gì đăm chiêu thế
Hung? Kiết? lo lo thắt cả lòng
Hồng A trả manh giấy cuộn tròn
Hồi hộp mở ra: “Giấy Kết Hôn”
Chú rể Chí Hòa, dâu Hoàng Hạnh
Đôi trẻ nhìn nhau điếng cả hồn
Chắc hẳn là ai đã mạo danh
Nét chữ này đâu phải của mình
Nhưng ở cuối trang, kỳ lạ quá
Hạnh, Hòa hai chữ ký rành rành
Thôi thế đôi ta bị mắc lừa
Bứt tai vò tóc nuốt cay chua
Thầy bói hóa ra bà mai mối
Tức tối nhưng đành phải chịu thua
Mới thôi gần trọn bốn mươi năm
Đường trần rét mướt lạnh căm căm
Ngọn gió cuộc đời tan tác thổi
Mỗi người một phương trời xa xăm
Ai hay hội ngộ tuổi sang đông
Tình sử ngày xưa vẫn khắc lòng
Hòa, Hạnh, Hương, Hồng cười ngặt nghẽo
Chẳng nhớ là lưng đã sắp còng.
Như hiểu nỗi lòng chàng thư sinh
Thanh Hương xoè ra giấy trắng tinh
Mời chàng xem bói qua chữ ký
Công danh sự nghiệp, cả duyên tình
Mừng thầm đón bút ký liền tay
Nét lượn như phượng múa rồng bay
Ký đẹp ngày sau đời ắt đẹp
Lòng vui không rượu vẫn say say...
Đâu chỉ mình chàng mộng vẩn vơ
Có người con gái bao ngây thơ
Mắt thường lơ đãng quên nhìn bảng
Hồn luồn qua cửa sổ dệt mơ
Hoàng tử nào đây sẽ cầm tay?
Cùng đi trên những thảm cỏ may
Chi Cao* hai đứa mình chung cốc
Kem ngọt cho tình thêm đắm say
Thanh Hương đưa trang giấy học trò
Tay ngọc ký ngay chẳng đắn đo
Xanh xanh ngòi bút ghi từng chữ
Tên Hoàng thị Hạnh nét tròn vo
Ký rồi, tên họ cũng viết xong
Đôi nai vàng thắc thỏm đợi mong
Thầy bói đoán gì đăm chiêu thế
Hung? Kiết? lo lo thắt cả lòng
Hồng A trả manh giấy cuộn tròn
Hồi hộp mở ra: “Giấy Kết Hôn”
Chú rể Chí Hòa, dâu Hoàng Hạnh
Đôi trẻ nhìn nhau điếng cả hồn
Chắc hẳn là ai đã mạo danh
Nét chữ này đâu phải của mình
Nhưng ở cuối trang, kỳ lạ quá
Hạnh, Hòa hai chữ ký rành rành
Thôi thế đôi ta bị mắc lừa
Bứt tai vò tóc nuốt cay chua
Thầy bói hóa ra bà mai mối
Tức tối nhưng đành phải chịu thua
Mới thôi gần trọn bốn mươi năm
Đường trần rét mướt lạnh căm căm
Ngọn gió cuộc đời tan tác thổi
Mỗi người một phương trời xa xăm
Ai hay hội ngộ tuổi sang đông
Tình sử ngày xưa vẫn khắc lòng
Hòa, Hạnh, Hương, Hồng cười ngặt nghẽo
Chẳng nhớ là lưng đã sắp còng.
Thanh Hương
(*) Chi Cao: tên một tiệm kem ở Ban Mê Thuột.
RIÊNG TẶNG CHÍ HÒA-HOÀNG HẠNH
Chẳng khó gì khi xin chữ ký
Của hai người bạn nhỏ ngây thơ
Rất hiền – ghép cặp đôi vần “Hát”
Cùng “kết hôn” trong tuổi dại khờ.
Hồng A
Nghe xong Nam Đà khoái chí xách máy hình đi săn ảnh đôi uyên ương bất đắc dĩ. Mình kèm theo đây một tấm hình rất đẹp có đủ mặt chàng, nàng và hai bà mai, sau lưng là Quang Cưa và Nam Đà. Chí Hoà đã từng ấm ức: “Hồi đó tức lắm nhưng đành chịu trận”, bây giờ lại tươi hơn hớn choàng vai Hoàng Hạnh mình thấy nghi quá. Chắc phải bắt hắn hậu tạ mình với Hồng A vì đã tặng cho hắn và Hoàng Hạnh một mối tình giả để đời dễ gì ai có được.
Thưa quí thầy cô.
Chào các bạn thân mến.
Bà mai mối ẩu kia ơi.
Cảm ơn Thanh Hương rất nhiều vì đã viết phóng sự quá hay, rất sinh động, trung thực, cả là thơ diễn đạt một thành tích quậy để đời đó, thế là mình cũng được một bài thơ rất là thú vị (vì mình và Hoàng Thị Hạnh đã thành nhân vật của bàì thơ), giúp vui cho thầy cô và các bạn, đúng là bọn húi cua bị quậy rụng cả tóc rồi, Cảm ơn các phó nhòm (Nam Đà, Quang Tâm, Tuyết Mai và cả thầy Khánh nữa chứ) đã ghi được nhiều hình ảnh sinh động minh họa đầy đủ ý nghĩa buổỉ họp mặt với các thầy cô cùng các bạn vậy là quá dzui.
Cảm ơn Trần Dung mất rất nhiều công sức và thời giờ cho diễn đàn của gia đình 74 nhé.
Cảm ơn bạn Đoàn Văn Thái với những bài thơ vui té ra ngày xưa nghiêm nghị chừng nào thì bây giờ cũng tếu và quậy cũng không kém.
Bạn Thế Hùng quá dạt dào tình cảm.
Kim Hương dạt dào ý thơ làm cho con tim bé nhỏ nó cứ động đậy "quậy" chúc bạn khỏe để sản xuất nhiều bài thơ hay hơn nữa.
Còn bà mai mối Hồng A nữa thơ tình quá lãng mạn bữa nào xuất chiêu làm một bài thơ cho "cặp đôi hoàn hảo" này để hai họ cùng thưởng thức nhé.
Minh Trung cho mình mở rộng tầm mắt, ảnh quá đẹp, cảm ơn nhé.
Kim Oanh ảnh cũng rất dễ thương một nhân tài vầ âm nhạc hiếm có, hãy phát triễn tối đa bạn nhé.
Phùng Tất Đạt rất nghệ sĩ Thơ hay Vẽ nghệ thuật rất lãng mạn, chúc bạn đạt đươc những ước mơ của mình. Còn nhiều... bạn bạn nữa rất hay và giàu tình cảm...
Thơ của thầy cô thì ấp ủ quá nhiều tình cảm và hoài niệm về một thời... quá hay, một bài khuyên nhủ nếu một ngày nào đó cha mẹ đã già không còn nhớ... thì đừng bao giờ than thở... nó rất cảm động và chúng ta phải nhớ và thực hiện thật tốt... để không phụ lòng cha mẹ và thầy cô nuôi-dạy. Cảm ơn quí thầy cô.
Chúc quí thầy cô và các bạn luôn luôn vui khỏe và hạnh phúc.
TCHOA
Cảm ơn các bạn đã làm thơ tường trình lại một kỷ niệm rất đáng yêu ngày ấy, mà mình tưởng chừng không bao giờ dám nói ra và được hội ngộ đầy đủ các nhân vật trong đời học trò thủa ấy; vừa là một kỷ niệm “quậy quá dzui” vừa là một trận cười hả hê cho mọi người, là một chiến tích của phe tóc dài, rất là hạnh phúc khi có được một tấm hình “đã quá” rượu chưa uống đã thấy say say “Lòng vui không rượu vẫn say say...”
Cảm ơn hai bà mai ẩu Thanh Hương + Hồng A và Quang Tâm đã làm thơ gợi nhớ kỷ niệm một thời còn cắp sách đến trường, ai mà biết trong nhóm này có hai đứa đều là cô, thầy, hồi nhỏ “quậy cũng dzữ” đến bây giờ “hưu rồi máu quậy vẫn sục sôi”.
Cảm ơn Thầy Khánh đã tập họp và cũng là nhân tố chính để cuộc hội giữa thầy cô với trò giữa trò với trò…
Cảm ơn Dung tượng đá lâu nay đã lo trang web của “gia đình 74”.
Cám ơn và Ủng hộ Quang Tâm, Kim Oanh, Minh Trung hỗ trợ cho Trần Dung và gia đình 74.
Cảm ơn Minh Khuê là “sứ giả” cho các cuộc hội ngộ.
Cảm ơn Thanh Hương đã viết “tường thuật” quá hay, “làm thơ” cũng giỏi.
Cảm ơn bài thơ “thất ngôn tứ tuyệt” của Hồng A .
Cảm ơn - Xin cảm ơn ….
Kính chào quí thầy cô.
Thân chào các bạn.
TCHOA.
Tình sử độc đáo nhất mà tôi từng biết.
ReplyDeleteHình ảnh "oai" nhất của Trương Chí Hòa mà tôi từng thấy.Hà hà...Ngon lành!
Tâm phía sau...rón rén quá.
Thân mến
Đỗ Thế Hùng