Bên thềm chốn cũ
một thời...
Xa xăm để dấu một
nơi chốn nầy.
Mọi người trèo hết
lên cây ,
Em dang cánh rộng
nhấc bay cả cành.
Ban Mê bụi đỏ nắng
hanh...
Mùa Đông em đến
Quỳ đành trổ hoa.
Cô Thôn nhẹ bước
ghé qua,
Ly cà phê nhớ...cảnh,
ta hữu tình.
“Trúc xinh trúc mọc
đầu Đình”,
Em xinh bên Trúc
một mình cũng xinh.
Ví dầu cầu có
long đinh,
Em ngồi vắt vẻo một
mình ngán chi ?
Thời gian như nước
trôi đi,
Đan tay níu lại...bạn
đi tình hoài.
Phụng tiên núp
bóng bụi khoai,
Chờ anh phó nháy
chớp ngoài một “pô”.
Bàn Sen thiết yến
bên hồ,
Gởi người bạn cũ
một ô nghĩa tình.
QL
Lại một lần nữa, Quách Lục đã làm Cái Oanh ngạc nhiên và bái phục các quí vị làm thơ . Í chết, các Thi Sĩ .
ReplyDeleteNhiều ý tưởng, nguồn thơ, chữ để thể hiện qua các vần thơ!
Chúc mừng và bái phục các thi sĩ .Nhất là các thi sĩ của lớp 74 .
Cái Oanh .
Ui cha oi..... sao ma Quach Luc lam tho hay qua lam Mui ngan ngo ..tho than.Tho mui man ma lai vang bong Mui nhu vay la buon 5 phut. Chuc cac ban vui ve, manh khoe va an lanh.
ReplyDeleteMui