NHỚ CÁNH HOA XƯA
Vắng xa nhau cõi trầm luân
Có ai hò hẹn, âm thầm đợi mong,
Ngại ngần cách núi ngăn sông,
Lững lờ kỷ niệm, nhớ nhung ngập lòng...
Lá me thoáng nhẹ chiều đông,
Pasteur nẻo cũ, tình hồng xanh xao,
Nhạt nhòa áo lụa phai nhàu,
Duy Tân bóng lẻ mây sầu về đâu!
Phương trời chôn kín tình sâu,
Tìm đâu cánh phượng ngày nào dấu yêu,
Sân trường ghế đá ban chiều
Còn ai chốn cũ, quạnh hiu lệ nhòa
Tìm đâu trắng một màu hoa,
Cài lên tóc mượt chiều xưa, má đào
Ngát xanh ngọn cỏ dạt dào
Tình thơ mộng, biết lúc nào bể dâu
Ai ngờ mộng đã dãi dầu
Bỗng dưng héo úa, nông sâu thay màu
Chốn xưa gió hắt hiu sầu,
Cánh hoa nay biết về đâu... Nắng tàn...
Cô Phạm Thị Minh Hưng
***
Bài thơ này được Cô Minh Hưng cảm tác từ bản nhạc của Hoàng Trọng
No comments:
Post a Comment