Lần thứ hai cô Minh Hưng ra mắt Thơ. Tập thơ "Mong manh Thu vàng"
với 112 bài, Thơ của cô nhẹ nhàng thanh thoát như tính cách của cô. Khi
nhận tập Thơ cô tặng có chị buộc miệng thốt ra: Cô dạy Hóa sao cô làm
thơ hay thế hả cô. Cô chỉ cười, nụ cười cũng rất hiền hòa. Mà đúng thật,
nguồn thơ của cô thật dồi dào. Mặc dù tuổi cao, lại bệnh nan y trong
người mà cô vẫn rất duyên tình với Thơ. Thơ cô thanh tao như gió nhẹ,
như hương thoảng mà rất ân tình. Một nỗi buồn thương, một nỗi nhớ nhung
giận hờn cũng là duyên cớ cho một bài thơ ra đời.
Trong một không
gian ấm áp của cafe Vườn Lan, mọi người đã tề tựu đông đủ, tất cả đều
là thân tình và chan hòa yêu thương đã vun đắp nên tập Thơ của cô: Người
thì Thiết kế, người thì In ấn,...đều khép kín trong những Cựu Học sinh
TH BMT tại Sài gòn. Thật tuyệt vời! Thơ của cô chỉ dành đề tặng, như
san sẻ món quà tinh thần cho nhau.
Trong buổi tọa đàm Thơ, lần
lượt từng người tặng hoa, tặng quà, phát biểu, đàn, hát, đọc thơ,...rất
thân tình, đầm ấm trong không khí trang nhã và lịch lãm. Đề tài cũng khá
hay và sôi nổi, khi thì bình thơ, lúc chen những tâm tình khác mang
tính thời sự chia sẻ tiếc thương (Thầy Thế Vũ vừa mất).
Buổi tọa
đàm Thơ cô Minh Hưng cũng có mặt hai nhà thơ khá nổi danh trên Fb: Anh
Hùng Kiều và chị Trâm. Chị Trâm làm thơ hay và có giọng đọc thơ cũng rất
hay, vừa có mối thân tình như một thành viên trong gia đình của cô Minh
Hưng, chị mãi tận Nhà Bè, đi hai chặng xe bus đến, tay trong tay mừng
vui khôn tả!
Anh
Hùng Kiều cũng được cô Minh Hưng và mọi người thán phục tài làm thơ của anh.
Trong lời phát biểu của anh, câu cuối anh dừng lại một giây và nói rằng:
Nếu tôi còn "sống sót " thì mong sẽ góp thơ cùng in chung tập với cô.
Rồi lúc nữa, anh mở Fb đọc cho mọi người nghe bài viết của anh với người
bạn cùng thời thơ ấu, cùng thuở học chung với anh ở Trường Trung Học Tổng Hợp
BMT: Thầy Thế Vũ vừa mất ! Anh viết nhiều về thời tuổi thơ rồi xa vắng
20 năm sau vì chiến tranh. Bạn anh trở thành Thầy, anh vẫn là "Thằng",
dí dỏm mà xen lẫn chút chua cay số phận. Rồi anh tự kể: Anh không một
lời chia buồn, phân ưu khi bạn mất nhưng 3 giờ sáng anh vẫn còn thao
thức để viết tiếp đến câu cuối: Không thể đến viếng bạn vì LỰC BẤT TÒNG
TÂM. Những điều anh nói "nếu tôi còn sống sót" hay "Lực bất tòng tâm",
dường như anh đã hé lộ một điều gì đó về sức khoẻ của anh. Thấy anh gầy
đi nhiều, tuy vẫn còn đi lại được, giọng cười vẫn vang vang, song dẫu
gì anh cũng không thể giấu mãi, ẩn kín mãi như những gì lâu nay cuộc
sống của anh vẫn diễn ra âm thầm đơn độc với chính anh! Rồi anh chào
Thầy và Cô cùng mọi người ra về sớm để uống thuốc.
"Mong manh Thu vàng" tập Thơ của cô Minh Hưng chiều nay đã tạo nên
một mối duyên hội ngộ cho chúng em, những Cựu HS THBMT thân yêu, giờ ai
cũng đã ở lứa tuổi U60 mãi cùng năm tháng vẫn nối kết cùng Thầy Cô. Chỉ
mong sao Thu Vàng mà không Mong Manh sức khoẻ để mãi được cận kề niềm
vui, nỗi buồn bên nhau như hôm nay.
Và nếu có thể, "HÃY LÀ MỘT ĐOÁ VÔ THƯỜNG" như trong tập Thơ cô đã thể hiện.
Rất vui cùng cô và tập Thơ của cô cũng như nhiều ấn tượng tốt đẹp với các Anh Chị khoá (68-75).
Nguyễn Thị Hồng Trang
(Khoá 72-79).
Sg,ngày 25/9/2016.
(Khoá 72-79).
Sg,ngày 25/9/2016.
Mừng cô... hạ sinh thêm một Tiểu công chúa được "mẹ tròn con vuông"!
ReplyDeleteChúc mừng ngày hội ngộ thầy, cô, trò và các nhà thơ.
Trò Kh.