Sunday, November 12, 2017

MINH TRUNG VỀ KO TAM

CƠN BÃO SỐ 12 VỪA ĐI QUA, HÔM NAY TRỜI NẮNG ĐẸP LẠ KỲ...
THẾ LÀ NÀNG SHEILA TRUONG CÙNG NHÓM BẠN LÊN ĐƯỜNG
VÀO KHU DU LỊCH KO TAM, ĐỊA ĐIỂM NÀY CÁCH TP BAN MÊ 12KM VỀ HƯỚNG ĐÔNG.


Nước xanh hoa nụ hai bên, 
Mải mê ngắm nghía mà quên lối về.

 Ban Mê chiều nhớ bộn bề,
Hoa vàng mấy độ còn về nữa không ?

Voi đàn nghểnh cổ đứng trông,
Thêm một viễn khách má hồng càng vui.

Tượng ơi ! tạo dáng như tui...
Lom khom đau cật, gùi gùi mỏi lưng.

Mới leo hai bậc giữa chừng,
Còn dăm bậc nữa, nửa mừng nửa lo.

Cầu thang hai núm tròn vo...
Có nàng đứng giữa thập thò hiền khô.

Bảy tư có rảnh ghé vô...
Bên tượng mẫu tử cô cô dành phần.

Cùng nàng Sơn nữ chân trần,
Đến hai thế hệ mà gần nhau hơn.

Hoa Mua tím, lá xanh rờn,
Đôi bạn từ thuở giỗi hờn bâng quơ.

Đường hoa tà áo phất phơ...
Còng lưng gùi nữa có nhờ ai chăng ?

Trên cầu, dưới bóng lăng tăng...
Một đàn Hồng hạc chẳng rằng ngó theo.

Hòa mình dòng thác trong veo,
Từ nơi ngàn dặm vòng vèo về đây.

Bên hồ núp bóng hàng cây,
Chờ cho bạn đến mừng ngày gặp nhau.

Ngồi bên gốc Vả nghiêng đầu,
Tay vin cành lá tươi màu xanh xanh.

Vài ba con Bướm đu cành,
Hai con thủ thỉ, một đành bay đi.

Ví dầu cầu ván cũng đi...
Cầu tre cũng bước ...cầu gì cũng qua.

Ai nào quản ngại đường xa,
Áo xanh, khăn đỏ chẳng qua nửa cầu.

U nào mà vẫn muốn "BẦU",
Để em biếu tặng trái sầu mênh mang.

Với tay níu đóa Quỳ vàng,
Màu hoa xưa đã rộn ràng với ta.

Trèo lên trên đỉnh đồi xa,
Trời xanh, mây trắng ngắm bà Âu Cơ,

Đến đây gối mỏi mắt mờ...
Giọt mồ hôi đổ thấm nhờ đất quê.

Sánh cùng cô gái Ban Mê,
Chút tình lưu niệm lần về Cao Nguyên.

Đỏ nêu, vàng gỗ phách huyền,
Hành trình di sản của miền núi cao.

Rượu Cần thấy ngọt uống vào,
Khi say mới biết mây nào đứng yên.

Khi say tâm, cảnh giao duyên...
Khi say trời cũng ngả nghiêng mơ màng.

Ngoài hiên nắng hắt chang chang,
Cà phê phía trước bạt ngàn cây xanh.

Quây quần dưới mái hiên tranh,
Quê xưa, bụi đỏ dể dành cho nhau.

Đàn T'rưng còn đọng giọt sầu,
Để ai ngỏ khúc tìm nhau cuối trời.

Một mình bóng tối chơi vơi...
Cho người lữ khách xa vời ngóng trông.

Múa may thiếu cái Sa Rông...
Mặc cho tiếng trống, tiếng cồng vang xa...

Năm người cùng một mái nhà,
Sẩy gạo, giã thóc mặn mà duyên quê.

Mây cao kín phủ đường về...
Trơ vơ tượng đá mải mê cõi sầu.

Nắng chiều bóng ngả qua mau...
Dấu chân kỷ niệm rải sau núi đồi.

Trái xinh tay nựng chút thôi,
Người khom dạ thắng như tôi mới hiền.

Bóng Dừa nắng quái nghiêng nghiêng,
Thời gian không đợi... chờ riêng ai nào ?

Gió đưa khóm trúc rì rào,
Trở về chốn cũ dạt dào tình quê.

Hôm nay dạo bước Ban Mê,
Ngày mai giã biệt mà về xứ xa...

Đào xanh trĩu nặng tình ta,
Tặng người viễn xứ món quà quê hương.









Bây giờ tóc đã điểm sương...
Bạn đi bỏ lại phố phường xa...xa...

QLL






3 comments:

  1. Bộ Album hình này đẹp quá, thơ hay nữa...Kh buông bút mần thơ nha!
    Kh. thích nhất hai câu thơ này nha QLL:
    " Đàn T'rưng còn đọng giọt sầu,
    Để ai ngỏ khúc tìm nhau cuối trời"
    Còn hai câu thơ này để dành "chào sân quậy" được đó nha QLL:
    " Ví dầu cầu ván cũng đi...
    Cầu tre cũng bước ...cầu gì cũng qua"
    Và tấm hình cuối: thật sâu lắng! Hai hàng trúc thật xanh mướt và đều đặn.
    Ai đưa ý kiến cho O Rệu đi đến nơi này thật tuyệt vời!

    Kh.

    ReplyDelete
  2. CHS Quách Lục thân mến,
    Phóng sự rất độc đáo qua những câu lục bát ý nhị từ đầu đến cuối và đặc biệt "bắt mắt" với bạn học xưa và phong cảnh hữu tình ở Ko Tam.
    Cũng như Kh, tôi rất thích "Ví dầu cầu ván cũng đi...Cầu tre cũng..." (H.16); "Đàn T'rưng còn đọng giọt sầu, Để ai...." (H.28). Hơn nữa, tôi còn thích "Với tay níu đoá quỳ vàng, Màu hoa xưa đã rộn ràng với ta." (H.19);"Gió đưa khóm trúc rì rào, Trở về chốn cũ rạt rào tình quê." (H.36).
    CHS MINH TRUNG > Hình 5. Thời tôi cùng mấy thanh niên đồng quê Mỹ (1958-1960) tình nguyện đi đào giếng bơm tay trong các Buôn Thượng thì người nữ lên xuống bằng "thang" Nữ (bên phải), người nam dùng thang Nam (bên trái). Người nữ mà trèo lên, bò xuống bằng thang Nam tức là muốn đi "bắt" cái thằng chồng. Tuy người Thượng theo mẫu hệ nhưng chỉ được có 1 chồng thôi. Bao giờ "đá" chồng đi rồi mới được "bắt" một thằng khác, nghe không?
    BDChi

    ReplyDelete
  3. Thưa Thầy.
    Không hiểu sao em cứ được Thầy khen thì lại có cảm giác rất là thích , cho đến bây giờ cũng thế. Cảm ơn Thầy đã khích lệ cho học trò,
    Với các quí Thầy Cô chúng em vẫn kính trọng và yêu mến, mãi mãi là như vậy.
    Cấp lớp của em hồi đó được chia làm 5 lớp, khi phân ban thì có 2 lớp B và 3 lớp A, đến năm lớp 11 thì chỉ còn 4 lớp , các bạn đã đi qua chặng đường khác khi chưa kịp qua ngưỡng cửa trung học vì ...
    Mặc dù có Thầy , Cô hay là một số bạn chưa hề biết nhau qua thời trung học nhưng cái cảm nhận của một mái trường chung đó đã gắn bó mọi người lại gần với nhau hơn. Vì thế mỗi khi được gặp lại quý Thầy Cô và các bạn học cũ thì em và các bạn rất mừng vui.
    Chúc quý Thầy Cô và các bạn AN LẠC.

    Quách Lục

    ReplyDelete