Về trên lối nhỏ Hùng Vương
Đường xưa hoa rụng, tình vương vấn nhiều.
Áo người trắng cả những chiều
Lòng thơ nào đã nghĩ điều mai sau.
Xuân xưa một cuộc bể dâu
Phận người từ đấy dòng sầu trôi xa.
Mưu sinh bóng đổ nhạt nhòa
Thương người vất vả, thương ta trăm chiều.
Ngày qua đời tựa mùa đông
Tiếng lòng nức nở trong vòng nhân gian.
Đêm thâu quỳnh nở, hoa tàn
Thoảng mùi hương cũ mơ màng nhớ mong.
Lệ nào tôi giấu trong lòng
Lệ nào tôi khóc long đong phận người.
*
Dịu dàng tay lại cầm tay
Trong chiêm bao nhớ chỉ ngần ấy thôi.
Về đây chiều lạc sương rơi,
Về đây hoài niệm phai mờ dáng xưa.
Hồng A
Đường xưa hoa rụng, tình vương vấn nhiều.
Áo người trắng cả những chiều
Lòng thơ nào đã nghĩ điều mai sau.
Xuân xưa một cuộc bể dâu
Phận người từ đấy dòng sầu trôi xa.
Mưu sinh bóng đổ nhạt nhòa
Thương người vất vả, thương ta trăm chiều.
Ngày qua đời tựa mùa đông
Tiếng lòng nức nở trong vòng nhân gian.
Đêm thâu quỳnh nở, hoa tàn
Thoảng mùi hương cũ mơ màng nhớ mong.
Lệ nào tôi giấu trong lòng
Lệ nào tôi khóc long đong phận người.
*
Dịu dàng tay lại cầm tay
Trong chiêm bao nhớ chỉ ngần ấy thôi.
Về đây chiều lạc sương rơi,
Về đây hoài niệm phai mờ dáng xưa.
Hồng A
No comments:
Post a Comment