Kết ở ruột cây gọi Trầm Hương
Ngọc Trai
yên dạ Hến thân thương,
Trong lòng
nhân thế hóa tên Sỏi,
Dưới biển,
trên trời lăn tứ phương.
Kết ở nàng thơ
hóa Minh Châu,
Nuôi dưỡng
trong lòng mãi cũng đau,
Bỏ thương,
vương tội bao năm tích,
Nhờ tay Bác
sỹ gỡ tình sầu.
Thôi nhé
Nàng thơ đừng tiếc chi,
Ngọc, Trầm
hay Sỏi cứ tiễn đi.
Đừng để bạn
già thêm ái ngại.
Tứ ải quá
môn, Ngũ ải kỳ.
Quách Lục
No comments:
Post a Comment