Tuesday, May 14, 2013

Liên khúc thơ tháng năm của Chí Hòa - Tập 2

Thương mà giận

Thắm thoát, xa bao nỗi nhớ mong,
Ngỡ rằng, khi gặp thỏa mong chờ.
Ai kia giận lẫy, lòng buồn bực,
Tại hiểu lầm, mà mặt giận hờn.
Cũng tại mình khờ, nên nói hớ.
Bây giờ giải thích, tránh buồn vương,
Băn khoăn, một nỗi lòng sầu nhớ, 
Bởi quá thương nên hờn giận ta…


Bình tâm

Bị ghẹo, nên càng bực bội hơn,
Lạnh như tiền, dỗ khó nguôi ngoai.
Tình yêu trói buộc, ta đành chịu.
Cứ ngỡ, yêu là hạnh phúc rồi,
Mới biết, càng yêu, càng khốn khổ.
Bây giờ khổ lụy, nát tâm can.
Bình tâm, giải quyết nguyên nhân ấy,
Tỏ nỗi lòng mình, chắc cũng qua…


Bứt rứt

Gặp lại, lòng mừng khấp khởi ghê,
Giận người, bay bướm nhớ thương ai?
Lời thơ, đánh giá con người ấy,
Quá đỗi đa tình, đành chịu thôi.
Phụng phịu, yêu người, đành đoạn tuyệt.
Cà phê đến hẹn, nói chia tay,
Lòng ta bứt rứt, không sao xiết…
Hãy vị tha lòng ta thảnh thơi…


Hồi hộp

Đắm đuối, yêu người giận dỗi ta,
Một hai đòi, đối chất cho tường.
Lòng hồi hộp, cố phân bày tỏ.
Sắc lạnh, làm ta lạnh gáy luôn,
Tỉnh táo phân bua, nàng đã rõ.
Phen này thiệt ớn, nổi da gà.
Nguôi ngoai, nói nói, cười, dzui quá…
Đã thiệt! Cô nàng không giận ta.


Ghét thương

Ráo quạnh, mưa tan, quá thảnh thơi,
Đắm say, sau trận bão buồn, thương.
Lòng phơi phới, giải hòa, dzui quá.
Cứ ngỡ, tình tan vỡ, khổ vì yêu.
Ấm ức, ta xua tan quá đã.
Vui tươi, hớn hở, mặt yêu khờ,
Thương và ghét, tưởng hai mà một.
Dại dột, khờ yêu, thương ghét nhau… 


Nắm ngay

Đẹp thắm tươi, làm lộng lẫy đời,
Bắt đầu cười, nói nói, huyên thuyên.
Mùa xuân lại đến, bình minh sáng,
Thảnh thót cười giòn, thật đáng yêu,
Mãnh liệt thương, càng nhiều sóng gió.
Đôi khi ghét, bởi quá yêu người,
Người ganh tỵ, kẻ mơ không được.
Hạnh phúc trong tầm tay: “nắm ngay”.


Chịu thôi

Giáng cấp: người yêu xuống bạn bè,
Nát tâm can, hổng chịu đâu nhe!
Ta đâu phạm tội, mà xem xét,
Đoạn tuyệt tình ta, xử tội yêu…
Nỗi nhớ, niềm thương? sao dám viết,
Lời thơ đượm thắm: kẻ đa tình,
Bây giờ nghĩ thấm: tam bành nổi,
Nộ khí xung thiên, đành chịu thôi!!! 


Ấm ức

Đến hẹn, lòng hồi hộp, lẽ nào…
Tưởng chừng, ta nghẹt thở, bồi hồi.
Sao hình sự quá, bình tâm lại,
Đúng hoặc sai ta phải giải bày…
sự tình, không  nghiêm trọng nữa.
Nồng nàng, dịu ngọt, lửa tình bùng…
Bao nhiêu ấm ức, tan theo gió.
Hạnh phúc trào dâng, ta thở phào...


Chấp nhận

Thắm thiết, yêu nhau dậy sóng lòng,
Nhớ thương, thương nhớ, nói lòng vòng.
Không sao kể xiết, điều mình nghĩ,
Ngại nói rằng, yêu nhớ, ghét thương.
Ghét giận hờn càng thương, khó tỏ,
Bao dung sống khỏe, mặn nồng hơn.
Trao nhau tất cả, tình thương ấy,
Chấp nhận, tình thăng hoa, ngát hương.


Say hay tỉnh

Cố vượt, qua đi những khó khăn,
Kiếp này, may mắn tặng cho nhau,
Tình say đắm, nụ hôn nồng cháy.
Đốt cháy con tim, ngọn lửa tình.
Trổi dậy, dâng trào, tình rực lửa,
Phen này, khó thoát lưới tình vây.
Tình muôn thủa, đẹp như mơ thấy,
Quá đã, ta say hay tỉnh đây…


Diễn liều

Lọt lưới tình, không dễ thoát đâu,
Lỡ yêu, càng khắc khoải, tương tư.
Bên em nổi sóng, dằn không đặng,
Đỏ thắm, đôi môi ẩn nụ cười,
Chúm chím, cười bài thơ mộc mạc.
Đem tình cảm, viết mấy vần thơ,
Khù khờ, dũng cảm, làm thơ diễn,
Đã thiệt, ta làm thơ diễn liều… 

TCHOA

No comments:

Post a Comment