Wednesday, May 1, 2013

Liên khúc thơ tháng năm của Chí Hòa



Hổng dám

Kỳ này họp Tuyết Thành cùng về,
 
Cả nhóm ca ôn kỷ niệm xưa.  
Cười cười nói nói, cùng nhau cụng.  
Chọc ghẹo nhau ca thật dễ thương,  
Hổng dám ca bài… Tuyết đứng bên,  
Hùng, Thành + Tuyết , Thắng, Bình đồng ca…  
Bao nhiêu chuyện cũ, bây giờ kể,  
Quá đổi dzui mừng gặp lại nhau…  

Quậy ghê

Lời mời bí mật, Mai công khai,

Hớn hở, chàng nào quá đổi khờ?

Mừng dzui, chuẩn bị quà ra mắt,

Cả nhóm cùng nhau hí hoáy lo…

Rộn rã mong, xem mặt: méo, tròn.

Giờ hoàng đạo đến rồi, ai đây?

Kim Oanh cặp Tuyết Mai, trời đất !?!

Quá quắt thay, hai bạn quậy ghê !!...


Hoang mang…


Sau khi chúc tụng Oanh và Mai,

Gạt mọi người, cười hả hê: “phê”.

Hí hững ôm hoa đi chớp bóng.

Thắng bất ngờ, Oanh giọng hát vàng,

Suýt tặng nồi cơm điện + gừng + muối,

Gừng cay muối mặn chớ bỏ nhau.

Đà cùng Thủy nấu rau câu dừa,

Bức xúc la xuyên quốc đảo lừa…

Tí tởn

Hùng ta tí tởn mừng giùm Mai.

Đóng bộ đeo cà vạt sinh nhật,

Ngồi xe đến sớm cùng phong bao.

Tặng bó hoa xinh đẹp cô Lô,

Quá bất ngờ nhưng cũng hợp tình.

Quang tâm biệt hiệu Jet-ta-Po,

Bây giờ bật mí, không ngờ được,

Chỉ biết cười trừ, bức xúc ghê…
 

Lạc đường

Mời nhau dự buổi Vân Anh Đàn.

Bận dạy xin đi đến đúng giờ,

Đường đêm khó kiếm, đi tiền trạm.

Cục phấn rơi, tài xế lên đường,

Đến trước giờ đàn, nhắp rượu mời.

Thì ra đến sớm hơn bạn bè,

Taxi lạc lối, xe hư đến trễ.

Rốt cuộc thầy cô vẫn sớm hơn…

Lần đầu ký…

Fan hâm mộ Chí Hòa, thơ liều.

Họp mặt gây nhiều sóng gió nghen,
 
Còn xin chữ ký, lần đầu ký,
Hảnh diện thay Hòa ký tặng Oanh.

Nhận ký cùng quà của Oanh + Anh.

Tình thương mến tặng quà cho nhau.

Niềm thương nỗi nhớ, ai ngờ được…

Quá  bất ngờ tim đập loạn lên…

Trò chơi…

Trắc trở ngày xưa giả kết hôn,

Còn vương vấn chuyện chơi tôi.

Trò chơi nghịch ngợm không quên được,

Cảm xúc mần thơ, để chọc thôi.

Ánh mắt còn vương một nỗi buồn,

Lòng ta mở rộng thảnh thơi cười.

Này bà nội, hãy lo trông cháu,
 
Chẳng có thì giờ ta nhớ nhau…
 
      Khai tuốt…

Cô nàng trách ta tụi mình yêu nhát,

Cầm giấy tỏ tình xưa  ủ ấp.

Cứ tưởng gan liều nhắc xưa yêu,

Làm người hớn hở, mừng ra mặt.

Công khai trước mặt mọi người khoe

Nói giỏi, nhưng không liều cũng  tốt.

Kỹ niệm yêu thời ấy cứ tuông,

Len lén hái trộm mít khai tuốt…

 
Tỉnh mộng

Hương thơm tóc tỏa lâng lâng hồn,

Ngọt lịm môi hôn đắm đuối người.

Người trong mộng hãy yêu ta nhé.

Thủ thỉ bên tai gió chuyển đi,

Tặng nụ hôn mây gió gửi giùm ,

Trong ta nỗi nhớ dâng trào.

Người ơi có nhớ ta không hỡi,

Một thoáng thương thôi, tỉnh mộng rồi.

 
Quá liều…

Thiệt khó làm thơ, vắt óc ra.

Mỗi lần cầm bút viết cho ai ,

Thầy cô, bạn cũ, người yêu, cảnh.

Bức xúc điều gì cảm tác thơ,

Khó nói nên làm thơ bật mí.

Càng nghèo ý tưởng diễn không xong,

Nhưng khi nổi hứng ta làm tuốt,

Một lúc nhiều bài thơ “quá liều”?

    TCHOA

1 comment:

  1. Bới làng xã 74 !

    Tui bầu Chí Hòa mần Cụ Tổ Thơ...thay Ông Tổ cũ...đọc xuôi xuôi nhàm quá rồi, nghe thơ Cụ Tổ mới Chí Hòa...ngược ngược quả "đã sướng " tiện thể kiêm luôn "Chuyên Mục Thơ Ngược"... ...với danh hiệu Liêu Huyền !

    thấy rúng động con tim thật thà nè :

    "Niềm thương nỗi nhớ, ai ngờ được…
    Quá bất ngờ tim đập loạn lên…"

    pái phục & pái pai !

    tái gàu : Nhưng thơ Cụ Tổ khó thuộc quá !

    ReplyDelete