Sunday, March 18, 2012

Buồn

Đã vội tàn phai những ước mơ
Dáng xưa yêu dấu mãi mong chờ
Bao thu qua lạnh lòng băng tuyết
Đời lạc về đâu những mộng hờ.

Khe khẽ vườn xưa động bước thầm
Nghe từ dĩ vãng vọng dư âm
Ngẩn ngơ thương nửa vầng trăng khuyết
Sương lạnh hoa tàn bóng lặng câm.

Thấp thoáng em về trong mộng ảo
Mắt buồn vời vợi nét thu xưa
Xót xa lá cỏ vương mùi nhớ
Đêm trắng tàn canh chút mộng thừa.

Tình xa, nước chảy chân cầu trắng
Ngày đi, ta còn lại bên đời
Trăm năm xưa chết từ sơ ngộ
Buồn mãi bao giờ cho hết nguôi?

Hồng A

No comments:

Post a Comment