Friday, March 30, 2012

Trăng Thầm

Vầng trăng tỏa sáng bao la
Bâng khuâng vương lại trong ta buồn buồn,
Ven đường vẫn lá vàng tuôn…
Em ơi thấu hiểu tình buồn mỏng manh?
Kẻ đi người ở sao đành?
Ngày sau thoáng nhớ cũng thành mây trôi!
Duyên tình xa mãi xa xôi…
Đường xưa lối cũ cuối trời cỏ hoang.
Trong đôi mắt thoáng ngỡ ngàng,
Đừng nhìn anh nữa hai hàng lệ rong!
Chuyện tình hoa rụng ven sông…
Gặp nhau để lại tiếng lòng vương tơ!
Em ơi giữ lấy bài thơ…
Dù mai cách biệt lối mờ bụi sương.
Đường đời vạn nẻo muôn phương!
Mảnh trăng Em giữ... tình vương ta về,
Cung trầm vọng khúc tái tê,
Ngỡ chân Em bước ngõ về Trăng phai.

Trao tay một đóa hoa nhài…
Hoa còn nở đó... thương hoài ngàn năm??

                                      Quách Lục  

Yêu Thầm

Đầu niên học ta tình cờ chung lớp
“Người ấy” ngồi cách một dãy bàn dài
Và ta- Gã trai dại khờ mười tám
Xao xuyến khi nhìn len lén dáng ai.

Trang vở thơm, trắng trong hồn trẻ dại
Bảng đen buồn bàn ghế nhỏ phân vân
Những bài giảng thầy cô vương bụi phấn
Nét tinh khôi thơm ngát mộng ban đầu.

Giờ tan học, tà áo xanh thấp thoáng
Dãy muồng vàng với những chú sâu non
Sân trường ánh ỏi chim bên cửa lớp
Nắng hoe vàng nhuộm thắm những hồn son.

Vui rộn ràng trong giờ cùng chung nhóm
Buồn hắt hiu ngày vắng bóng ai qua
Niềm nhung nhớ, chao ôi là nhung nhớ!
Sách vở buồn trong những lúc tình xa.

Miền đất đỏ với hai mùa mưa nắng
Màu phượng hồng buồn nức nở tiếng ve
Ngày tựu trường, mưa dầm dề phố nhỏ
Nhớ thương ai, ta ướt lạnh đường về.

Thuở yêu đầu còn rụt rè, e thẹn
Theo người ngập ngừng, chiều úa tàn mau
Chợt bối rối khi tình cờ chạm mặt
Ôi vô cùng trong giây phút nhìn nhau!

Ngày qua đi, đôi ta cùng tốt nghiệp
Xa trường, xa lớp và cũng xa nhau
Rã rời cánh chim bay về đôi ngã
Còn trên môi chưa nói tiếng yêu đầu!

Người năm cũ biết có còn gặp lại?
Mộng chưa tròn lòng vẫn nhớ thương nhau!

Hồng A

Wednesday, March 28, 2012

Điệu Buồn Mưa





Biển chiều chợt vội, cơn mưa,
Mây buồn hiu hắt, nắng phai nhạt mầu,
Gió về sầm sập, mưa mau,
Lạnh lùng, quạnh vắng, ngút sầu, chơi vơi.
Miên man gió, mưa tuôn rơi ,
Mưa rơi, rơi mãi, Tình ơi, xa vời!
Ôi! Thương nhớ, biết sao nguôi,
Mưa rơi, đành đoạn, Tình ơi, bẽ bàng!
Người đi biển rộng thênh thang,
Mưa rơi, chất ngất muôn vàn xót đau.
Tìm đâu, ấm áp chìm sâu,
Tìm đâu, đâu nữa, nhạt mầu dấu yêu!
Tìm đâu, những phút bên nhau,
Tìm đâu ngày tháng mộng đầu, thiết tha!
Mưa nghiêng, bóng ngả, chiều qua,
Mưa rơi, rơi mãi, Tình xa ngút ngàn!
 Quạnh hiu, biển vắng mênh mang,
Thông reo vi vút, sóng vang lời buồn,
Hạt mưa rơi ướt tâm hồn,
Sóng hôn bờ cát, mưa tuôn nhạt nhòa.
Người xa, tình vội cũng xa,
Nghìn năm biển vẫn mặn mà, nhớ mong.


Pt Minh Hưng

Tuesday, March 27, 2012

Bạn Thanh Hương




  Thanh Hương giờ đây đã mỉm cười...
  Nụ cười êm ả tuổi năm mươi...
  Thời gian vùn vụt không dừng bước,
  Để lại cho đời mấy độ tươi ???
  
  Quách Lục

Monday, March 26, 2012

Cuộc Gặp Gỡ Với Nhà Thơ Phạm Thiên Thư

Kính thưa Thầy Cô,
Các bạn thân mến,

Trong những ngày còn đi học, vào những năm 70 chúng ta thường được nghe những bài nhạc dược phổ từ thơ, đã làm xao xuyến bao trái tim đang lớn. Cho đến bây giờ chắc chắn trong chúng ta vẫn có nhiều bạn còn nhớ và nghêu ngao các ca khúc của Phạm Duy, viết từ thơ của nhà thơ Phạm Thiên Thư, để thấy lòng bồi hồi nhớ về Thầy Cô và trường cũ với bao kỷ niệm thân thương. Mặc dù đã mấy mươi năm trôi qua, trái tim tụi mình đã già và chai lì theo năm tháng với bao biến cố của dòng đời.

Thời gian gần đây nhờ có diễn đàn này mà tụi mình lại được gặp nhau, tạm quên đi mọi lo toan khó nhọc "cơm, áo, gạo, tiền" để  có dịp tỏ lòng biết ơn Thầy Cô, để vui cười với nhau, và nhất là dạy nhau tập tễnh làm thơ. Đôi khi sai vần, lạc điệu vẫn cứ làm, để có cơ hội được làm tám với nhau. Cuộc đời vì thế bỗng thú vị và vui hơn biết bao nhiêu, dù cũng có lúc có chút xíu gì đó làm ta có vẻ hơi hờn hờn như ngày còn bé, nhưng rồi lại hiểu và càng thân nhau hơn phải không các bạn già thân yêu ơi.

Bây giờ Nam Đà xin nhường lại cho cô bạn có tính lãng mạn từ ngày còn đi học. Bạn Hồng A sẽ kể cho các bạn nghe về cuộc gặp gỡ đầy thú vị với nhà thơ lớn Phạm Thiên Thư, mà Nam Đà cứ tưởng là bạn của Thanh Hương ke... ke...

                  Hỏi con vạc
                  đậu bờ kinh
                  cớ sao lận đận cái hình không hư
                  vạc rằng
                  thưa bác Thiên Thư
                  mặc chi cởi áo
                  thiền sư ỡm ờ
                      (thơ Phạm thiên Thư)

NamĐà viết lúc 2h sáng 27 tháng 3 năm 2012


Cuộc gặp gỡ với Nhà thơ PHẠM THIÊN THƯ

9g30 sáng ngày thứ bảy 24/03/2012 Thanh Hương hẹn gặp Nam Đà và Hồng uống café ở một quán “hay lắm”. Đi loanh quanh một hồi đến nơi, quán Hoa Vàng trong cư xá Bắc Hải. Con đường yên tĩnh, ít xe cộ qua lại. Quán nhỏ đối diện là lề đường tỏa mát bóng cây, ngồi uống café ở đây rất tuyệt, không gian lắng đọng có thể ngắm được một góc mây trời ở đất Sài Gòn phồn hoa, náo nhiệt này. Nam Đà và Hồng rất bất ngờ vì chưa biết là sẽ hân hạnh được gặp gỡ nhà thơ lớn của Việt Nam: thầy Phạm Thiên Thư, tác giả những bài thơ trẻ và lạ làm rung động bao trái tim của những người ở thế hệ tụi mình… Hồi còn đi học, Hồng ngưỡng mộ nhà thơ Phạm Thiên Thư lắm! (Cũng vì vậy Hồng cũng đã làm thơ từ ngày đó dù  chỉ là" thơ thẩn").

Như ca khúc trữ tình “Ngày xưa Hoàng Thị”, lời thơ gần với thơ dân gian được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc:

                   Em tan trường về
                   Đường mưa nho nhỏ…

Hoặc hình ảnh của anh chàng trí thức ngang ngược trong bài “Đưa em tìm Động Hoa Vàng”:

                   Rằng xưa có gã từ quan
                   Lên non tìm động hoa vàng…

Dưới bóng cây râm mát, thầy ngồi an nhiên tự tại. Mặc dầu đã 72 tuổi nhưng thần thái linh hoạt, bước đi nhanh nhẹn, trông còn tráng kiện lắm, đọc sách không cần đeo kính lão. Sau lời giới thiệu của Thanh Hương, Hồng và Đà chào thầy, rất vui mừng vì cuộc gặp duyên kỳ ngộ này. (Nam Đà giật mình  vậy mà cứ tưởng bạn làm thơ với Thanh Hương)

Phong cách thân thiện, ăn mặc giản dị, thầy trò chuyện với tụi Hồng về tiếng thơ, tiếng cười, tiếng đời. Thầy có nhiều kỷ lục độc đáo như thi hóa kinh Phật, làm tự điển cười như một liệu pháp chữa bệnh và chẳng quan tâm đến công danh. Thầy có một niềm yêu thích duy nhất đó là đi làm từ thiện.

Cuối tháng 6/2011 thầy và nhạc sỹ Phạm Duy đã tổ chức buổi thơ nhạc “Chắp cánh ước mơ” gây quỹ xây dựng trường cho trẻ tự kỷ tại khu Văn Thánh Sài Gòn rất thành công.

Thầy vui vẻ tâm sự về ba cuộc hôn nhân của thầy, những điểm tương đồng giữa thầy và cố thi hào Nguyễn Du. Những tác phẩm đã xuất bản có tập thơ “Đoạn trường vô thanh” đoạt giải nhất năm 1973 nhưng thầy không đi nhận giải thưởng. Động Hoa Vàng là tập thơ lục bát – rất Việt Nam “thơ chỉ đi một mạch không từng dứt, mạch chuyển như suối chảy xuôi" (Tam Ích), và người đọc thì cứ ngây ngất, phiêu bồng, lãng đãng.

Ngoài ra, thầy còn sáng tạo ra phương pháp chữa bệnh hạn chế dùng thuốc để cứu giúp những người nghèo khổ không có tiền mua thuốc đắt tiền gọi là Điển công Phattata (Pháp Thân Tâm).

Thầy mời dùng một đĩa sim rừng tím ngọt, lần đầu tiên Hồng được ăn đấy, lại nhớ đến câu ca dao:

               Đói lòng ăn nửa quả sim
               Uống lưng bát nước đi tìm người thương

Hương, Hồng, Nam Đà chào thầy ra về, xin hẹn gặp lại vào hôm sau.

Trưa hôm sau, chủ nhật ngày 25/03/2012 Hồng và Nam Đà đến gặp lại thầy Thư, xin chữ ký của thầy ghi trong tập thơ Động Hoa Vàng và xin được chụp hình lưu niệm với thầy.

Niềm vui cứ dâng trào vì được gặp gỡ nhà thơ lớn mà Hồng lâu nay hằng ngưỡng mộ!

Hồng A

Tái bút: Nam Đà nghĩ là "Nói có sách mách có hình", nên trưa sài gòn trời nắng chang chang, cũng ráng chở Hồng A đi xin chữ ký và chụp hình lưu niệm vói Nhà thơ Phạm Thiên Thư. Đến nơi ông đang ngủ. Hai tên ái mộ bèn ngồi uống "rượu" trắng làm thơ giữa cái nắng của mùa hè đỏ lửa  ke... ke... Các bạn đón coi những vần thơ nóng hổi này nhe!!!




Nam Đà và Hồng A bên cạnh thi sĩ Phạm Thiên Thư




Thi sĩ Phạm Thiên Thư đang ký vào tập thơ Động Hoa Vàng






Nam Đà và Hồng A với tập thơ Động Hoa Vàng
có chữ ký của thi sĩ Phạm Thiên Thư


Gặp Gỡ Hương Thi, Siêu Quậy Họ Ngoại

Kính thưa Thầy Cô,
Các bạn thân thương.

Họ nội dạo này vui ghê!!! Mới gặp nhau trong dịp họp mặt với Võ Thành ở Sài Gòn, hình và bài viết đã được TBT tung lên nóng hổi... Mới sáng nay vừa coi hình Võ Thành, Hương Thi liên hoan cùng các bạn ở BMT... mà bi giờ lại í ới gọi, nhắn tin, meo cho nhau để hẹn hò cho cuộc họp mặt với Hương Thi, một siêu quậy họ ngoại mới về thăm họ nội thân yêu!!! Vui chưa?

Cuộc hội ngộ nào cũng rất vui, rất cảm động, rất đáng quý!! Nhưng với Hương Thi thì thật là lạ và độc đáo nữa chứ!!! Đám học trò nhất quỷ nhì ma này lại hẹn nhau tại khuôn viên 1 ngôi chùa lớn tại Sài Gòn (Thái và Phát có nhớ ngôi chùa này chăng?)

Đường Sài gòn giờ cao điểm, thấp điểm gì cũng ơi là kẹt xe. Luồn lách toát mồ hôi cuối cùng cũng bước được vào cửa thiền... Chùa vắng tanh, y hệt chùa Khải Đoan mình, nhớ Banmê quá.

Ba đứa Thanh Hương, Hồng A, Nam Đà nhìn nhau!!! Tụi mình có nhớ sai không ta??? Lòng chợt từ bi bất ngờ!!!

Lại í ới gọi nhau "al lô, a lô 3 chim sẻ tới rồi, đại bàng đâu, đâu, đâu???". Cuối cùng Hương Thi và đức lang quân trong chùa bước ra, lạ chưa?

Có sự thay đổi, họp kín với các đại bàng Tuyết Mai, Thôn, Thanh, Tuyết Lang...  ngay giữa sân chùa đầy không khí trong lành, hiếm có của Sài gòn đầy ô nhiễm này, độc chưa? ( bây giờ  lạ và độc đang là mốt đấy)

Kiều Loan, người điên giữa kinh thành còn đang đèo bồng Minh khuê thay Chí Hòa, Quang Tâm bận trang điểm nên luôn đến trễ...

Cuộc họp tối cao diễn ra trong tích tắc. Sau khi Tuyết Mai và Hương Thi đi dọ thám về cả nhóm kéo nhau đến một nhà hàng chay nổi tiếng... để lại thấy lòng chợt từ bi bất ngờ. Vui ơi là vui, cười ơi là cười. 

Đến đoạn ăn uống, nhậu nhẹt, giao lưu Nam Đà xin mời các bạn xem hình để cùng thưởng thức các món ăn chay ngon ơi là ngon (Chí Hòa mắc dạy không đi được có lầu hẩu sủi chăng?).

Đố các bạn biết ai là ai trong hình, đố các bạn tìm ra được bạn Hồ Thị Thanh trong hình (bạn này lâu lắm rồi mới thấy hiện ra, dù ở Sài Gòn đã lâu...)

Thay mặt các bạn họ nội, Nam Đà rất cám ơn vợ chồng Hương Thi. Chúc hai bạn và các cháu luôn mạnh khỏe, thành đạt và hạnh phúc.

Nam Đà

Tài bút: Nghe tin đồn phong phanh là TBT cũng sắp về. Bạn này học giỏi nhưng trốn cũng rất giỏi, ra đi tìm đường cứu nước từ trước giải phóng cơ đấy. Các bạn chờ thêm nhiều cuộc họp mặt nữa nhé. Thân mến.




























Saturday, March 24, 2012

Một Đóa Hồng Vàng...

(Gợi ý từ "Có Một Nụ Cúc Vàng" của Nguyễn Thủy Nam)


Xuân về hoa nở bên hiên trước:
Một đóa hồng vàng khoe sắc hương!
Nắng sớm bâng khuâng trời đất mới,
Gió đùa thoang thoảng chút mùi thơm...



Cánh vàng mơn mởn vẻ hoa xinh
Chúm chím đầu xuân nở một mình,
Giữa lúc trăm hoa còn chớm nụ,
Hẹn cùng mây nước giấc mơ tình...



Suốt mùa băng giá hoa đi trốn,
Chờ tới hôm nay nắng ngập cành,
Cười đón Đông Quân vàng sắc thắm,
Bên vườn e ấp nét xuân xanh.



Kìa đóa vàng tươi mừng xuân mới!
Ngắm hoa hé nở lòng phơi phới...
Cứ vui - Cứ mộng tuổi hoa niên
Chuyện của ngày mai... rồi sẽ tới!



Báo xuân riêng một đóa hoa vàng,
Nồng ấm bên vườn xuân mới sang,
Cùng với hoa lòng tươi thắm mãi,
Tưng bừng rộn rã tiếng ca vang!...
 
NGÀN SAU-CANADA

Friday, March 23, 2012

Bên Em

Đêm nay ta cùng đi giữa phố,
Ánh đèn đường thật sáng
Con đường dài nhưng thật gần, chưa đi đã hết!
Lan tỏa mùi hoa Dạ lý ngọt ngào…
Dù mới quen nhau… như đã quen tự bao giờ.
Mang hơi thơ ấm áp cho nhau.
Trong đêm Đông giá lạnh
Lòng xao xuyến khi gặp nhau,
Và lưu luyến khi phải xa nhau.
Ta âm thầm không dám nói lời từ biệt.
Kỷ niệm này nhớ mãi phải không Em???



                      
                                                             Quách Lục

Màu Hoa Tím

Chiều dần buông, cỏ vàng đan lối
Bước chân nghiềng hạt nắng còn vương...
Chốn dừng chân? yêu thương trao vội,
Lời yêu thương ru giấc mộng thường

Em nhẹ trao một cành hoa tím,
Ta mang theo dù cuối phương trời ...
Nếu mai đây hai ngã xa xôi,
Em còn nhớ hay dòng dư lệ?

Dù biết đó! quen nơi xứ lạ,
Cuộc tình này vương dấu chân xa...
Chút nắng mai vàng ánh hiền hòa,
Bao năm tháng vẫn chờ Em mãi...

Thời gian đẹp nhất sẽ qua mau,
Đếm lại thời gian đã bạc màu...
Mai về vun lại vườn hoa tím,
Gởi đóa hoa buồn vợi nỗi đau.

Mai đây với phương trời cách trở,
Mỗi xuân sang đếm ánh sao mờ,
Bao nhiêu ánh, tình ta gởi trọn...
Vùng trời đó, màu hoa tím... thuở ban sơ.

                               Quách Lục

Thursday, March 22, 2012

Buổi họp mặt nhà bạn Võ Thành


Nam Đà rất hay “đậu phộng đường” nên hẹn Chí Hòa sau khi tan giờ dạy 17g30 ngày thứ năm 22/03 ở cổng trường. Đến phút chót bạn Thu Thủy bận không đi được nên Hòa, Hồng, Nam Đà cùng đi dự buổi họp mặt ở nhà em vợ Võ Thành. 

Nam Đà kể: thầy Hòa nghiêm nghị đi ra cổng trường trước bao cặp mắt học trò kính trọng chào thầy, Đà rất hãnh diện khi đi cùng thầy Hòa. Vừa ra khỏi trường thầy lại “Ta là Ta” bắt đầu quậy. Đến nơi bạn Võ Thành đã đứng đợi trước cửa đón bạn, tay bắt mặt mừng. Rất vui mừng gặp lại vợ chồng bạn Nguyễn Thế Hùng và Lạc, Hồng B, Ngọc Trân và Thắng. Một lát sau các bạn lần lượt đến đông đủ gồm có: Bình, Ngọc Trang, Tuyết Mai, Thi, Khuê, Hồng Vân, Thôn, Thơm, Ánh, bé Uyên, Thanh Hương, sau cùng là Quang Tâm cùng Thế Hùng lãng tử với cây đàn guitta.

Các bạn lâu ngày mới gặp lại tíu tít hỏi thăm nhau. Thơm bận buôn bán nhưng vẫn cố gắng có mặt, Thanh Hương cũng thế, đi dạy về trễ nhưng vẫn góp vui với các bạn. Không khí bàn tiệc bắt đầu sôi động, Võ Thành mở đầu bằng lời chân tình với các bạn họp mặt hôm nay. Thức ăn thịnh soạn do Mai (em vợ Thành) nấu rất ngon, các bạn ăn uống thật tình, ngon miệng. Món cà-ri bánh mì rất hấp dẫn, gỏi thịt gà,thịt bò, mực hấp… Tráng miệng có quýt,mít ngọt lịm, ổi chấm muối ớt ngon tuyệt. 

Với khiếu hài hước, pha trò, Thế Hùng làm nóng không khí tạo ra những tràng cười giòn giã không ngớt. Niềm vui ngời ngời hiện trên nét mặt các bạn (ai cũng trẻ ra mười tuổi là ít!). Thế là hai cây đàn guitta được trưng dụng, những giọng ca ngọt ngào, truyền cảm của các “ca sĩ”: Thế Hùng, Ngọc Trân, Võ Thành, Bình, Mai, Thôn, Lạc làm say đắm lòng người với những ca khúc trữ tình như Người yêu tôi bệnh, Mộng chiều xuân, Niệm khúc cuối… Hồng thấy lòng mình lâng lâng xúc động như được sống lại thời xưa trẻ dại, hạnh phúc biết bao các bạn ạ! 

Góp vui văn nghệ còn có Mai (em vợ Thành) vừa đàn guitta vừa hát với chất giọng mượt mà, truyền cảm bài: Vũng lầy của chúng ta của Lê Uyên Phương rất hay được các bạn phụ họa theo. Thế Hùng, Trân, Thắng say sưa vừa hát vừa gõ nhịp làm rớt luôn một miếng bàn mi-ca xuống đất. Vui quá nên thiên tình sử của Võ Thành được Hùng và Bình kể ra. Có những chuyện của bạn khác cũng được “bật mí” rất vui. 

Buổi họp mặt không có thầy cô nên cười vui xả láng, trêu ghẹo nhau. Đêm đã khuya rồi còn nán lại chưa muốn về. Sau cùng còn một nhóm bạn ở lại nghe Trân, Bình, Thành, Hùng hát hay tuyệt. Không ngờ lớp 74 mình có nhiều “ca sĩ” vậy! Cám ơn Hùng hát tặng Hồng bài: Bao giờ biết tương tư rất hay. Sau cùng Hòa, Hồng, Đà ra về, còn lại các bạn nam rũ nhau đi ăn “phở” khuya tiếp.

Cám ơn Thành đã tổ chức buổi họp mặt đêm nay hết sức ân cần, chu đáo để các bạn được gặp lại nhau.

Cám ơn Mai (em vợ Thành) đã vất vả nấu nướng, chăm lo rất chu đáo để các bạn có một đêm vui trọn vẹn.

Hồng nghĩ đến đống chén bát sau tiệc tàn phải dọn dẹp thấy… oải quá!
Đêm nay lòng tràn ngập niềm vui được gặp lại bạn sau bao năm xa cách.

Hồng A



Một chút tâm tình của Nam Đà khi nghe các bạn hát bài "Người Yêu Tôi Bệnh":

"Giờ còn có nhau giúp nhau cho thật nhiều ,ngày nào mất nhau, sớt chia chẳng được đâu."
Bài hát mở đầu cho ngày gặp lại, nghe sao hay mà cảm động quá, lòng ai cũng chùng xuống. Nhớ lắm thời cắp sách đến trường... Cám ơn Võ Thành đã "giúp nhau cho thật nhiều" để tụi mình có được những phút giây đáng quý này. Các bạn họ ngoại ơi rất mong có 1 ngày nào đó các bạn có dịp tung cánh chim tìm về tổ ấm nhe.
Kim Oanh, Liên Hương ơi nghe bài này có xao xuyến chăng???




Các bạn có thể xem một đoạn của bài hợp ca này trong khúc video dưới đây:




Sau đây là hình ảnh của buổi họp mặt với bạn Võ Thành.


Võ Thành, Đỗ Thế Hùng, Trần Văn Bình, Vũ Văn Thắng
Minh Khuê




Đứng: Trương Chí Hòa, Trần Văn Bình, Võ Thành, Đỗ Thế Hùng
Ngồi: Em Uyên, Nguyễn Thế Hùng, Tuyết Mai,
Ngọc Trang, Lạc


Đứng: Chí Hòa, Trần Văn Bình, Võ Thành, Đỗ Thế Hùng
Ngồi: Vũ Văn Thắng, Nguyễn Ngọc Trân,
Thanh Hương, Nam Đà, Hồng A, Em Uyên


Đứng: Võ Thành, Đỗ Thế Hùng, Trần Văn Bình, Vũ Văn Thắng
Ngồi: Ngọc Ánh, Thôn, Thi, Thơm



Vũ Văn Thắng, Hồng B, Thanh Hương,
Nam Đà, Hồng A, em Uyên

Đứng: Trần Văn Bình, Võ Thành, Đỗ Thế Hùng,
Tuyết Mai, Ngọc Trang, Lạc, Hồng B, Ngọc Ánh





Các ca sĩ của lớp 74:
Lạc, Võ Thành, Trần Văn Bình, Thôn, Đỗ Thế Hùng

Tuyết Mai, Trần Văn Biình và Đỗ Thế Hùng

Vũ Văn Thắng, Nguyễn Ngọc Trân và hai bà táo


Mai (em vợ Thành) bên cây đàn guitar
với giọng ca ngọt ngào, truyền cảm

Có Một Nụ Cúc Vàng

Đầu xuân cúc nở đóa vàng tươi
Trao tặng nhân gian một nụ cười
Nắng sớm bâng khuâng trời đất mới,
Ủ thơm - thơm ngát chút hương đời.

Vàng hoe sắc lụa cánh hoa xinh,
Bên dậu ươm thêm đóa mộng lành.
Phơ phất mùi hương cơn gió nhẹ
Bông vàng mấy nụ ngát xuân xanh!

Rong chơi thỏa thích nước cùng mây,
Vườn cũ ai về chuốc chén say?
Thấp thoáng nhân sinh, vời nẻo mộng,
Trong hoa khép nép dáng xuân đầy.

Hoa hẹn cùng ai tới giữa đời?
Sắc vàng rộn rã ý chơi vơi!
Hoa chen lá biếc tình thêm đượm
Bỗng thấy bên lòng xuân thắm tươi!

              Nguyễn Thủy Nam, S.A Jan, 12, 2012.

Đi Trên Con Đường Số Không

Đêm thênh thang cho lòng người hư huyễn
Hiu hiu trời mây gió thuở xa xưa.
Chân buông xuống con dốc dài đá cứng
Cao thấp nhà mở mắt sóng nhấp nhô.

Nằm ủ ê giữa đôi bờ chật hẹp
Mà bỗng quanh co như một tiếng thở dài...
Và, con nước dập dềnh rơm rác
Soi gương mặt buồn, soi ngấn đá tàn phai!

Con đuờng không mang tên - dốc chia tình trăm nhánh
Lời sẽ buồn ru nghẹn tiếng nghìn năm...
Mạch nước trong giữa lòng mương u tối
Như niềm vui sẽ chết yểu ân thầm!

Bỗng đưa hương cả một giàn thiên lý,
Hoa rồi trăng: khúc giao hưởng tình cờ.
Ôi! Lặng lẽ phút ngậm ngùi cảm xúc
Chợt nhớ môi cười nào thấp thoáng trong mơ...
Đôi mắt sáng tưởng hai vì sao nhỏ,
Hai giọt nước buồn lóng lánh, trên cao,
Từ mái nhà xưa nhớ xanh vườn cây lá…
Mà tình thở dài đổ xuống dốc chiêm bao!

Đá từng phiến giữa lòng đường trơ cứng.
Hỡi đá già! Lãng đãng bước chân si...
Lòng thăm thẳm với buồn chia trăm nhánh,
Có nhánh nào trở lại chốn ra đi?

                       Nguyễn Thủy Nam Bmt, mùa thu 1979...