Sunday, June 14, 2015

Mong manh


MONG MANH
 
Tình như chiếc lá mong manh
Thu vàng úa rụng xa cành xót xa
Phù du một kiếp phôi pha
Mây bay nước chảy la đà sắc không
Tàn phai rơi rớt mênh mông
Tay cầm chiếc lá mùa đông hững hờ
Biển chiều sóng vỗ xô bờ
Nát tan bọt trắng giấc mơ bềnh bồng
Hoàng hôn vạt nắng phai hồng
Áo em tím quá, tình nồng khói sương
Nụ cười tím buổi chiều buồn
Xin đừng nhỏ giọt sầu thương bẽ bàng
Chiều rơi tĩnh lặng mơ màng
Còn bao lâu nữa - Ánh trăng bạc mầu
Có ai biết được nông sâu
Tình ơi! Thôi nhé, nhuốm mầu biệt ly...!
Phạm Thị Minh-Hưng

2 comments:

  1. Bài thơ buồn quá cô ơi!

    Em thích câu thơ này nhất:
    "...Nụ cười tím buổi chiều buồn..."

    Trò Kh.

    ReplyDelete
  2. Tấm ảnh Hoa này do Trần Dzung chụp đó, quá đẹp!

    Cô MH.

    ReplyDelete