Saturday, December 3, 2011

Cách Xa



Trời se se lạnh cuối đông,
Từng cơn gió thoảng buốt lòng người đi,
Thì thôi, cũng phải chia ly!
Người đi một sớm, mong chi tương phùng?
Đời người, Quán trọ khôn cùng!
Lạnh lùng trôi mãi dòng sông phận người!
Mong manh lá úa cuối trời!
... Vời trông cánh nhạn xa khơi mịt mù!
***
... Làm sao gặp lại đây người?
Nghìn trùng xa cách, một đời lạc nhau!

P.T. Minh Hưng

No comments:

Post a Comment