Bóng chiều lướt thướt hàng cây
Buồn rơi nhè nhẹ khói mây lam chiều.
Nương xa bàng bạc tịch liêu
Rừng cây trầm mặc, thác ngàn vọng âm.
Chiều rơi động tiếng âm thầm
Gió hiu hiu nhớ, nắng nhàn nhạt yêu.
Niềm riêng quạnh quẽ mái hiên
Hương cà-phê đắng Ban-Mê giọt sầu.
Nghe bài hát cũ phai mầu
Sầu thương chất ngất, duyên nhau bẽ bàng.
Đời như quán trọ phai tàn
Tình như lá úa muôn chiều lang thang.
Cành lan rừng đẹp ngỡ ngàng
Bụi mờ đất đỏ giữ người phương xa.
Áo tôi đầy vạt sương sa
Bóng mờ chạng vạng, thơm hoa nao lòng.
Bao cô sơn nữ gùi nghiêng
Bóng đi lầm lũi, tàn phiên chợ chiều.
Ngày tàn thoi thóp hắt hiu
Phố đi tất tả, đèn đường âm vang.
Sầu dâng phố núi mênh mang
Cánh chim thảm thiết lạc đàn kêu than.
Thương người ngóng núi nhớ nhà
Giọt sầu nhỏ xuống đời ta hao gầy.
Hồng A
No comments:
Post a Comment