Thursday, December 22, 2011

Gặp Gỡ Thầy Cô Cao Bính

Kính thưa quí Thầy Cô,
Cùng các bạn thân mến,
Lời đầu thư, em kính lời thăm hỏi sức khỏe đến quí Thầy Cô, và Đặng Thanh cũng mong các bạn luôn vui khỏe nha! Đến đây chắc Thầy Khánh lại nói: “Gia Đình 74 tìm thêm một trẻ lạc.” Vâng,  em đã đi lạc mãi. Và thật cám ơn TBT Trần Dung đã giúp chỉ đường cho em  về với GĐ, nhân chuyến ghé thăm San Jose, California của Thầy Cô Cao Bính. Cho em cám ơn Thầy và Cô, và cũng cho em tạ lỗi vì đã gửi bài viết này quá chậm. Kính mong các Thầy Cô và các bạn thông cảm, vì mới đi lạc ra, nên còn lạ lắm và chậm chạp. Thêm phần Thanh rất dở về Computer, đang mổ cò đó. Viết xong nhờ TBT chỉnh sửa, thêm dấu giúp Thanh, chứ không thì hiểu lầm, tai hại lắm.
Chiều Chủ Nhật 4 tháng 12, Trần Dung gọi cho Thanh: “Thanh ơi, chiều mai  tụi mình gặp Thầy Cô Cao Bính nha, nhờ Thanh gọi thêm vài bạn nữa…” Nghe xong, Thanh thật vui và quá bất ngờ, tính ra đã 40 năm rồi, kể từ ngày còn là học trò 8A2…
Không biết đến lớp 9/4 Thầy có còn dạy tụi mình môn Sử Địa nữa không, cái này thì Thanh quên rồi, các bạn nhớ nhắc cho Thanh với, hôm gặp Thầy vui quá nên quên hết.
Sau đó Thanh gọi ngay cho Cam và Kim Chung. Hai bạn rất vui và mong gặp Thầy, song giờ chót đã không có dịp gặp Thầy Cô vì lý do ngoài ý muốn. Hai bạn nhờ em chuyển lời thăm hỏi đến Thầy Cô, có lẽ vui quá em quên mất, mong Thầy Cô và hai bạn thông cảm.
Chiều thứ hai, khoảng hơn 6 giờ, Trần Dung và Thanh lên đường đến gặp Thầy. Vào Đông nên Ông Mặt Trời đi ngủ sớm lắm, và tiết trời thật lạnh. Có lẽ vì vậy nên Dung rủ con gái của Thah đi luôn cho thêm phần ấm áp. Trên xe hai đứa mãi nói chuyện trò, thành thử đi lộn đường một chút. Thêm phần trúng giờ tan sở, kẹt xe, và cộng thêm một tai nạn giao thông, xe chạy chậm như rùa. Sợ Thầy lo, Dung nói Thanh gọi để Thầy yên tâm vì đã bị trễ, nhưng Thầy trấn an: “Không sao đâu”. Giọng Thầy ôn tồn làm sao!


Dung, Thầy Bính, con gái Thanh, Cô Bính, Thanh
Cuối cùng rồi Thầy Trò cũng gặp nhau, đi cùng Thầy Cô có thêm cậu con trai lớn tên Phong. Thầy không thay đổi nhiều, trông vẫn rắn rỏi, khỏe mạnh, tụi em mừng lắm. Cô cũng vậy, nụ cười thật tươi và đôn hậu. Nhờ diễn đàn 74, em đã có dịp thấy hình ảnh Thầy và Cô, do vậy, tuy lần đầu gặp lại Thầy Cô sau 40 năm, em thấy quen quen thế nào ấy!


Dung, Thầy Bính, Phong, Cô Bính, Thanh
Khung cảnh êm ả của quán ăn thích hợp cho buổi tối trùng phùng bất ngờ này Thầy nhỉ? Thầy trò ôn lại chuyện xưa, câu này tiếp câu nọ. Thanh nhắc: “Em nhớ hồi đó Thầy hay cho bạn Thanh Xuân đọc lại sau mỗi câu mà Thầy đọc bài cho các em chép”. Thầy dí dỏm đùa: “Đúng rồi, chứ Thầy đọc giọng Huế mấy đứa đâu có hiểu”. Thế là tất cả lại cười vang. Và Thầy còn thêm nữa: “Tui đã đi tiên phong về quần Jean và mũ rộng vành đấy chứ”. Hồi xưa đi dạy, Thầy thích trang phục này. Thanh rất thích hai chữ “lãng tử” mà có lần Thanh đọc được trong bài viết về Thầy của Đỗ Thế Hùng.
Thầy Cô cũng kể lại những năm tháng nhọc nhằn đã qua. Vì ngồi cạnh Cô nên Thanh nghe Cô kể chuyện nhiều. Cô thật là một phụ nữ đảm đang, nuôi chồng và đàn con thơ dại, vượt qua chặng đường cơ cực, gian nan… ngày nào. Giờ đây, nhìn Thầy Cô êm đềm bên nhau, chúng em mừng lắm. Dung ngồi cạnh Thầy, chắc nghe Thầy kể chuyện nhiều hơn.


Phong, Dung, Thầy Bính, Cô Bính, Thanh, con gái Thanh


Dung. Thầy Bính, Cô Bính, Thanh
Đêm đã về khuya, quán vắng vẻ hơn. Đã đến lúc Dung và Thanh phải tạm biệt Thầy Cô, dù rằng con bao điều chưa nói hết. Thật bịn rịn cho giây phút chia tay.
Thầy Cô nói khoảng ngày 1 Tết Tây sẽ về lại Minnesota. Tụi em kính chúa Thầy Cô luôn vui khỏe và thượng lộ bình an.
Và cũng nhân dịp Christmas và Tết Tây 2012, em xin kính chúc các Thầy Cô và gia quyến luôn được vui khỏe, an bình và may mắn. Thanh cũng gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các bạn nha.
Đặng Thanh

TB: Em gởi lời thăm Thầy Khánh, Thầy có khỏe không ạ? Em có xem những hình ảnh khi Thầy về Việt Nam, thấy các bạn bè cũng vui lây Thầy ạ.










No comments:

Post a Comment