Saturday, July 20, 2013

Duyên thầm




Chiều xưa ấy, nắng vàng ươm dịu ngọt
Giữa sân trường, bao hồn trẻ tươi non
Tôi mười tám, em vừa độ trăng tròn
Đôi má thắm làm hồn tôi xao xuyến

Em bước khẽ tà áo bay nhè nhẹ
Em ngang qua cửa lớp, bỗng ngẩn ngơ
Dài lê thê là giây phút mong chờ
Tình e ấp, yêu mà không dám ngỏ

Màu phượng thắm tàn phai bao mùa hạ
Tình thơ ngây đan nối giấc mơ dài
Những lá thư viết mãi mãi về ai
Em không biết, thư ngập ngừng không gửi

Ngày biệt ly, em rời xa chốn cũ
Bước phong trần, tôi chưa hết buồn xa
Tôi thăm lại trường xưa, bao cảnh lạ
Mường tượng nơi cửa lớp dáng em qua

Gió buốt lạnh ngân dư âm xa vắng
Hỏi về em, em cất bước theo chồng
Người năm cũ nay tay bế, tay bồng
Chiều nhạt nắng em có còn tiếc nhớ…

Đời phiêu lãng tôi mang bao mộng tưởng
Dấu thời gian xóa mọi nỗi mong chờ
Đôi lúc ngừng chân, âm thầm quán vắng
Vẫn nhớ em, lòng chưa hết vương tơ

Hồn tôi đấy, quạnh hiu bờ suối vắng
Nên ngỡ ngàng giữ trọn mối duyên thầm
Lòng vẫn mong gặp em lại một lần
Lời chưa ngỏ, tình như tờ giấy trắng.

Hồng A

No comments:

Post a Comment