Mây trắng bâng khuâng nắng hạ vàng,
Mây đùa bên gió, mây thênh thang,
Về đâu bờ bến nào, mây hỡi,
Có tiếc ngày qua - Mộng vỡ tan
*
Mây trắng bâng khuâng, chiều mênh mang,
Về đâu mây hỡi, nẻo xa ngàn,
Làm sao có được ngày yêu dấu,
Mưa buồn, mây biền biệt lang thang.
*
Bâng khâng mây trắng, tình chơi vơi,
Đường xa muôn lối, có gì vui,
Có đợi chờ ai nơi nẻo cũ,
Còn đâu - Ngày tháng sẽ dần vơi.
*
Mùa đông, rét mướt, mây về đâu,
Ngàn hoa ủ rũ, cảnh âu sầu
Bàng bạc u buồn, tình hiu hắt,
Tìm đâu, mây trắng đã xa xôi.
*
Mây không có tuổi, mây không già,
Bay hoài, không mỏi, khoảng trời xa,
Phương trời lộng gió, xôn xao nắng,
Mặc tình đời, bể dâu, phôi pha...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Xin bấm vào đường dẫn dưới đây để nghe bài hát Mây Trắng Bâng Khuâng
Trình bày: Tâm Thư
Nhạc: Mai Đằng
Hòa âm: Đặng Vương Quân
Lời: Phạm Minh Hưng
Bài thơ này cảm tác nhờ tên tập thơ "Bâng Khuâng Mây Trắng" của Ngài Thụy Nam N.G.
ReplyDeleteXin chia sẻ nỗi niềm bâng khuâng của những áng mây trôi, qua tâm tư một người thương nhớ những kỷ niệm đã qua, không bao giờ tìm lại được,
Nhưng...Mây bay mãi, vô tư, mặc đời dâu bể, mặc thế thái, nhân tình, mặc tháng ngày phôi pha...
PTMH.