Kim Hương kể
Em mà nhìn thấy thầy Sỹ là thấy con số zero! Thầy cho hết đám học trò 12 B hai trứng ngỗng tròn vo, thế là hỏng đứa nào cạnh nanh đứa nào hết... Đó là hai cái trứng ngỗng duy nhất trong đời làm học trò của em đó nha thầy... Điểm son kế tiếp đó của em là 1 điểm trong một bài thi Anh văn của cô Diệm Phương! Cái đứa đội sổ môn Anh văn như em nên Trời trả báo, qua đây hỏng nói là chít sao...
***
Kim Hương kể tiếp
Hồi xửa hồi xưa ... thầy Sỹ hỏi cả lớp: Định nghĩa và vẽ "Một
Điểm" ! Cả đám từng đứa lên bảng, cầm cục phấn chấm cái KỊT rồi đi
xuống... lãnh hai cái trứng ngỗng. Tuần tự từng em... cả lớp "bàng
hoàng"...Sau đó, thầy mới giải thích rằng: Điểm là nơi gặp nhau của
hai đường thẳng, chứ không phải là một chấm !!! Do đó, phải vẽ hai đường
thẳng cắt nhau, chỗ "hai anh chị" gặp nhau là một Điểm ạ!
Đó là vốn liếng của em còn lại sau khi học hết 3 lớp Toán: 10B1 - 11B2- 12B thầy ơi!
Dĩ nhiên, cuối tháng cả lớp cộng sổ bị thụt điểm Trung bình Hàng tháng, thầy Tùng bèn túm (đứa nào đó!) bảo khai thiệt, tụi bây làm gì mà thành như vậy?! Khai xong, thầy Tùng... tủm tỉm cười... Tụi bây gần đi thi Tú tài II rồi nên thầy Sỹ bắt tụi bây học như vậy là đúng thôi!!!
Hồi xưa Kim Hương đi học sợ nhất là Cô Lâm Thu Thủy và Thầy Sỹ và "hỏng" sợ nhất là Thầy Khánh!
***
Thầy Sỹ viết
Chưa bao giờ thầy nhớ cho cả lớp 12B zero. Nghe lại như chuyện cổ tích. Có lẽ thấy "trả thù "các em chăng?
Thời đi học, có môn thầy "được điểm
thấp "như văn, vẽ. Đặc biệt có hai lần zeros, học lớp nhì (bây giờ lớp
4), trong lớp chỉ thầy giải bài toán làm tại lớp đúng, nhưng thầy cho
zero còn bị đánh. Ngay sau đó thầy xem lại thấy chắc đúng thầy lên kiện. Lúc đầu thầy của thầy rất ngỡ ngàng, cẩn thận xem lại. Thầy nhầm, em
đúng. Thầy được phục
hồi danh dự tại lớp. Dù bị đánh oan nhưng trò vẫn vui vẻ và kính
trọng nhớ ơn thầy suốt đời.
Thi học kỳ môn nhạc lớp đệ luc (lớp 7 bây giờ
). Mỗi lần thi 5 hs một bàn trước mặt thầy giáo. Chưa đến lượt, hs tự
do lật vở ôn bài Khi nghe gọi tên thầy quýnh quáng đem cả vở nhạc lên kê. Rủi thay tờ giấy thi kẹp trong vở. Khi thu bài thầy phát hiện đề thi
trùng với trang vở đang lật. "Cậu gian" Thầy nói. Trò rất ngỡ ngàng "Thưa
thầy em không gian". Không nói thêm tiếng nào, ghi zero vào bài thi. Nhờ
các môn khác điểm cao nên không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Nhiều kỉ niệm khó
quên phải không các em?
***
Nam Đà góp ý
Em thì sợ Thầy đến nỗi bị Thầy gọi đến là quíu lên: "Thưa Cô".
Thưa Thầy,
Bây giờ Thầy rất hiền... gặp lại Thầy... Thầy
vẫn nhắc "Tôi còn nhớ,hồi đó tôi gọi lên bảng... em vòng tay THƯA CÔ "vì
em quá run...."
Thầy hiền hay Thầy dữ lúc nào em cũng thương yêu và kính trọng các Thầy Cô...mặc dù tụi em bây giờ già hết rồi.
***
Thầy Sỹ viết
Thầy còn nhớ .Đó là một kỉ niệm vui. Còn hồi đó không cuời nỗi, phải thế không Nam Đà?
***
Mai Phương Hồng góp ý
Kim Hương ơi,
Chắc mấy nàng ban B không đại phá
thì cũng nghịch ngầm. May cho ta an phận hiền từ theo ban A nên không bị
ăn trứng ngỗng như các bạn.
Hình như năm lớp tám hay
chín, cả lớp có bị thầy Định cho mỗi đứa mỗi cặp trứng ngỗng vì lớp học
ồn ào (vẫn thấy bị oan ức vì hôm đó trong lớp đâu có nhiều học trò noí
chuyện đâu). Lầu sau bị phạt cả lớp đứng ngoaì nắng. Đã không được
thương haị mà các thầy còn bàn vào bàn ra là nên chia lớp toàn con gaí
phá quá này để cho học chung với con trai cho tuị mình bớt phá. Phương Hồng có
nhớ nhầm không?
Ừ đúng như Nam Đà nói, lúc đó tuị mình có sợ thầy Sỹ vì thầy nghiêm nghị và ít cười trong lớp nhưng ngoaì giờ dạy thầy có cười và nói chuyện rất vui.
***
Võ Thị Chung viết
Các bạn ơi! Cho Chung thêm vào tí nữa nè. Bài nộp mà không cẩn thận Thầy Sỹ thấy rách 2 lỗ là trừ điểm nữa đó! hic... hic.... Nam Đà thưa nhầm mà không lãnh "trứng ngỗng" là số còn hên lắm.
Hồi xưa thấy Thầy Cô từ xa xa là tim đập loạn cào cào.
Bây giờ đứng gần còn được choàng vai mà vẫn có cảm giác sợ sợ... Mô Phật.
***
Thầy Sỹ trả lời
Giấy làm bài phải rút nhẹ từ vở ra. Không được giựt làm rách lỗ lớn. Trừ điểm. Em nhắc Thầy nhớ liền. Các em còn nhớ là vui rồi!
Kính thầy cô,
ReplyDeleteAlô hai Họ Nội, Ngoại,
Tấm hình cuối cùng thật là tấm hình lịch sử ! Có cô Thủy, thầy Sỹ, thầy Liễn là... thần tượng của em !
Nếu không có cô Thủy, chưa chắc em đã trèo lên nổi 3 lớp Toán của năm lớp 10,11 và 12
Nếu không có thầy Sỹ, chắc là em đã đậu Tú tài II cành me rồi !
Nếu không có thầy Liễn, thế nào em cũng trèo cổng trường vào năm 12B... khúc cuối đoạn phim này là phải để Thanh Hương kể nghe mới hấp dẫn y như thiệt nha... Mách nhỏ: Hắn là đầu têu đấy ! Chấm hết ạ !
Trò: Kh.