Monday, December 7, 2015

Những bài thơ liều tháng 12

LẶNG LẼ YÊU

Thuở thiếu thời, thầm lặng lẽ yêu,
Tình trong sáng, khắc ghi trong tâm.
Bao phen sóng gió, đời đưa đẩy,
Những tưởng, không cơ hội, gặp người.
Vật đổi, sao dời, hội ngộ đến.
Xoay vần, tạo hoá, đôi bạn già,
Quan tâm một tí, bù nỗi nhớ ,
Bận rộn, đa đoan, hổng dám quên.


ĐƯỢC, MẤT GÌ ?

Một kiếp người, ta được, mất gì?
Rằng không được, tưởng chừng như không.
Ngày nay gặp lại, ta nghĩ được.
Những nỗi lo toan, lại đẩy đưa,
Sóng lặng tiềm tàng  giông bão nổi,
Chăm lo hạnh phúc, tình như không.
Không là được, rất nhiều là khác,
Được, mất, mơ yêu, chẳng mất gì…


DUYÊN TRẦN

Nợ kiếp này, xin được trả vay,
Tình vương vấn, hữu duyên người trần.
Yêu không đặng, dặn lòng đừng nhớ,
Lởn vởn trong đầu, bóng dáng nàng.
Khúc khích cười, vui vẻ, khẽ ghẹo,
Quên sao được, hỡi người trong mơ.
Men tình chửa uống,  đà say khướt,
Tỉnh tỉnh, rồi say…bí tỉ luôn!


TẠM BIỆT

Vắng lặng, lòng ta trống trải, vương,
Thương không đặng, nặng lòng đôi ta.
Vô duyên, lại nhớ làm chi, khổ,
Biết vậy, không sao rũ bụi tình.
Bụi biết bay, mang hết cảm nghĩ,
Khi cần bám, tít mù khơi bay.
Cao sanh hỡi , khéo trêu rồi ghẹo,
Tạm biệt người, ôi mộng tuyệt vời…


TÌNH GIÀ

Nuối tiếc từng giờ, nỗi ngóng chờ,
Thời gian ngắn ngũi, không ngừng trôi.
Mong chờ gió gửi, làn tình cảm,
Đắm đuối trao nhau, những nụ hôn.
Những cái ôm trìu mến, nóng bỏng,
Niềm thương, nỗi nhớ, vượt không gian.
Dấu ấn tình già, tưởng sẽ lắng,
Nào ngờ, dậy sóng tình, triền miên…


TUYỆT VỜI

Toả ngát hương, ngây ngất cả người,
Làn hơi đắm đuối, mềm môi say.
Tim rung động, khao khát, từng nhịp,
Cộng hưởng men tình, quá tuyệt vời,
Thế sự thăng trầm,  khoảnh khắc biến.
Chu kỳ ngắn ngủi, say men yêu,
Hồn ta lạc cõi thiên thai ấy.
Nuối tiếc từng giây, cả cuộc đời…


THĂNG HOA

Chợt đến, rồi đi, dậy sóng tình,
Dòng đời, lắng dịu , mơ màng yêu.
Dù công việc ắp đầy, thèm khát,
Vẫn nhớ, yêu say đắm, cuồng si,
Giải quyết nhanh công việc, để nhớ,
Nồng nàn, cháy bỏng, cùng mê say.
Leo thang đến tận cùng, cực độ,
Tận hưởng thăng hoa, quả tuyệt vời.

 TCHOA

1 comment:

  1. Nhà thơ "chẻ" Chí Hòa mà phóng bút thì... thơ ngập trời, ngập đất, thơ bay khắp muôn phương!
    Hỏi thiệt nhà thơ nghen: Yêu ai mà yêu vô hậu rứa thê? Yêu ai mà yêu dữ thần ôn dzậy?
    Ta buông bút ngồi "ngắm" hai câu thơ này cả buổi...
    "Hồn ta lạc cõi thiên thai ấy.
    Nuối tiếc từng giây, cả cuộc đời…"
    Rồi buột miệng nói... Thua Chí Hòa!

    Kh.

    ReplyDelete