Nỡ
đem ngang trái bẽ bàng đời nhau
Xót thương tình lỡ duyên đầu
Lòng
ta tê tái héo sầu khôn nguôi
Men say vùi kín môi cười
Người
đi xa thẳm ngùi trông cánh buồm
Lời còn e ấp mắt buồn
Em
hay ta mãi sầu muôn ý trầm
Người cười, ta vẫn khóc thầm
Thời
gian tan tác trôi dần ngày xuân
Mưa rơi hiu hắt ngừng chân
Bến
sông xưa rét mướt lần tiễn nhau
Đời chim bạt gió xa mau
Nhìn
nhau đôi mắt âu sầu lệ tuôn
Thương em phận mỏng cánh chuồn
Mỏng
manh, chao đảo cõi buồn thiên thâu
Chân tình ta nỗi nặng sâu
Nợ
nhau hẹn đến kiếp sau đợi nàng
Tơ tình còn mãi vương mang
Phải
duyên chút nghĩa đá vàng trao nhau
Chờ nhau mãi bến giang đầu
Ngàn năm trăng có nguyên mầu trăng xưa?
Đợi nhau
bao kiếp u sầu
Ngàn năm tao ngộ duyên đầu còn chăng?
Hồng A
No comments:
Post a Comment